Quan Khí​

Chương 1030 : Chú trọng ngoại ngữ

Ngày đăng: 20:26 18/04/20


Hai người không biết Ngụy Chính Vĩ đang lén lút gọi điện cho Chủ tịch Tỉnh Tây Nhật Chu Chính Nhã.



Sau khi nghe Ngụy Chính Vĩ nói xong, Chu Chính Nhã suy nghĩ rất nhiều.



Theo suy nghĩ của Chu Chính Nhã, Tào Kiến Sơn là người Lưu hệ, Lưu hệ bây giờ đã không được, Tào Kiến Sơn nhất định xong đời. Thấy Tào Kiến Sơn sắp ngã, y cũng muốn hoạt động đưa người của mình thay thế. Gần đây y đi lại rất gần Bí thư tỉnh ủy nhằm mục đích đánh ngã Tào Kiến Sơn. Nhưng không ngờ vào lúc này Tào Kiến Sơn lại tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh. Tào Kiến Sơn có thể ngã hay không cũng khó nói.



- Tiểu Ngụy, anh làm rất tốt.



Chu Chính Nhã thầm nghĩ nên đề bạt Ngụy Chính Vĩ.



Chu Chính Nhã ngồi đó mà suy nghĩ. Y thấy Tào Kiến Sơn không thể nào đột nhiên tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh, trong nhà có điều mình không hiểu.



Y liền gọi cho phó Trưởng ban tổ chức cán bộ thân tín của mình mà nói:



- Đồng chí Trường Minh, Ban Tổ chức cán bộ gần đây có gì đặc biệt không?



Hà Trường Minh đương nhiên biết ý của Chu Chính Nhã nên nói:



- Chủ tịch, không có việc gì. Chẳng qua có một việc khó hiểu là tôi nghe đồng chí bên dưới phản ánh là Trưởng ban Tào gần đây không ngừng hỏi về một cán bộ Huyện Phong Minh, hơn nữa còn trực tiếp nhúng tay vào việc bổ nhiệm Phó chủ tịch huyện, đưa đồng chí này lên chức Phó chủ tịch huyện.



- Ồ, có việc này ư. Đồng chí này tên gì, năng lực thế nào?



- Năng lực cũng được, chỉ là vì nhiều nguyên nhân mà không được đề bạt. Đồng chí này tên Lưu Nguyên Đào.



- Lưu Nguyên Đào?



Chu Chính Nhã không nghe quen tên này.



Hà Trường Minh nói:



- Đồng chí Lưu Nguyên Đào có một cô con cái là ca sĩ nổi tiếng Trung Quốc – Lưu Băng Tinh.



Mắt Chu Chính Nhã sáng lên, rất nhanh đoán ra câu chuyện. Y khẽ gõ gõ bàn và thấy Tào Kiến Sơn đề bạt Lưu Nguyên Đào nhất định là có quan hệ với cô con gái kia. CHẳng lẽ là …



Chu Chính Nhã dập máy và cẩn thận suy nghĩ Vương Trạch Vinh. Y cảm thấy mình cũng có thể tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh, đây là nhân vật rất có thể tiến xa.
Máy tính bàn bật Kim cương kinh, Vương Trạch Vinh bật máy tính xách tay một đoạn băng tiếng Anh, hắn ngồi đó mà nghe hai loại âm thanh khác nhau truyền tới.



Mới đầu Vương Trạch Vinh còn thấy lộn xộn, hắn cố gắng phân chia loại âm thanh mà rất khó.



Hai loại âm thanh phát ra với những nội dung khác nhau, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của mình càng thêm tích cực.



Từ từ Vương Trạch Vinh phát hiện đầu óc của mình càng thêm rõ ràng, các câu Tiếng Anh dù khó đến đâu cũng được hắn ghi nhớ.



Vương Trạch Vinh lúc này mới phát hiện mình đúng là hiểu nội dung, hơn nữa còn nhớ kỹ.



- Anh làm gì thế?



Cửa phòng đột nhiên mở ra, Lữ Hàm Yên khó hiểu nhìn Vương Trạch Vinh. Lúc cô vừa vào nhà thì nghe thấy tiếng tụng kinh và tiếng Anh.



- Ha ha, anh không phải đang học thêm Tiếng Anh sao?



Vương Trạch Vinh tắt máy tính.



Lữ Hàm Yên cười nói:



- Anh đó, em đoán chắc kiến thức của anh trả lại hết cho giáo viên rồi.



Vương Trạch Vinh nói:



- Cũng không phải toàn bộ, anh giao tiếp cơ bản cũng được.



- Vậy à, vậy chúng ta ở nhà sẽ nói chuyện bằng tiếng Anh.



Lữ Hàm Yên cười nói.



- Tiếng Anh của em có thể sao?



Cười cười một tiếng. Lữ Hàm Yên nghe vậy liền không chịu thua, bắt đầu dùng tiếng Anh nói chuyện với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng nói lại. Tiếng Anh của Lữ Hàm Yên rất được, Vương Trạch Vinh nhiều lúc nghe hai ba lần mới hiểu.