Quan Khí​

Chương 1062 : Phải chiếu cố lãnh đạo cũ của tôi một chút

Ngày đăng: 20:27 18/04/20


Hai người nói đủ thứ chuyện, tình bạn cũ nảy mầm trong Vương Trạch Vinh, càng lúc càng thấy được năng lực của Hòa Quốc Hùng nên càng có ý trợ giúp hắn.



Có thể nguyên nhân là do bị áp chế trong thời gian dài nên giờ Hòa Quốc Hùng không còn xúc động như trước kia nữa mà rất trầm ổn. Vương Trạch Vinh nghĩ đến năng lực của Hòa Quốc Hùng cũng được, sau vài lời thăm dò liền quyết tâm giúp hắn một phen.



Hòa Quốc Hùng cũng từ từ thả lỏng hơn, đối mặt với Vương Trạch Vinh, hắn quá hiểu tình hình của mình, nếu như có thể trở thành thủ hạ của Vương Trạch Vinh thì Ngụy Khôn kia chẳng tính là cái gì. Cho nên hắn hết sức thể hiện sự trung thành của mình:



- Phó bộ trưởng Vương, điện thoại của ngài.



Lý Trạch Quảng cung kính đưa điện thoại cho Vương Trạch Vinh.



Lý Trạch Quảng và Lý Minh Quốc vẫn ngồi im bên dưới, thấy Vương Trạch Vinh nhiệt tình với một người đồng hương như vậy nên Lý Trạch Quảng biết Vương Trạch Vinh là người niệm tình cũ. Bản thân mình xem như là thủ hạ của hắn, chỉ cần phục vụ Vương Trạch Vinh tốt thì tiền đồ của mình chắc chắn sẽ rộng lớn.



Nhận điện thoại từ tay Lý Trạch Quảng, vừa nhìn số gọi tới là Vương Trạch Vinh mỉm cười. Mình đang muốn tìm người ở Sơn Nam để giúp Hòa Quốc Hùng một chút không ngờ vừa khéo lại có người gọi tới, còn ai có thể tốt hơn cơ chứ?



- Bí thư Khuông, sao lại gọi điện thoại cho tôi vậy?



Vương Trạch Vinh cười hỏi, không ngờ người gọi tới là Khuông Năng Hỉ bí thư tỉnh ủy Sơn Nam.



Khuông Năng Hỉ vừa mới thế chỗ Chương Kiều Cương, người bên Hạng hệ cũng quy về hắn. Vương Trạch Vinh có nghe Hạng Nam nói qua, Khuông Năng Hỉ này là một người lợi hại, so với Chương Kiều Cương thì còn mạnh hơn, hiện nay tỉnh Sơn Nam mới thật sự xem như là đại bản doanh của Hạng hệ.



Vừa nghe tới ba chữ bí thư Khuông thì hai mắt Hòa Quốc Hùng lập tức trợn tròn, hắn biết bí thư tỉnh ủy mới của tỉnh Sơn Nam mang họ Khuông.



- Trạch Vinh, tôi tới Bắc Kinh có chút việc, xong việc rồi muốn hẹn anh ngồi đâu đó một chút, lâu rồi chúng ta không tụ tập nhỉ.



Cuộc sống hiện tại của Khuông Năng Hỉ rất tốt, là người thuộc hệ Hạng Nam lại vừa mới trở thành bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, hắn vốn định làm xong việc thì tới nhà của Hạng Nam thăm hỏi một chút nhưng lại lo hơi vội vàng nên nghĩ đến Vương Trạch Vinh. Từ khi Hạng Nam lại đảm nhiệm phó thủ tướng thì bí thư tỉnh ủy như Khuông Năng Hỉ muốn tới thăm hỏi Hạng Nam cũng không dễ dàng gì.



Vừa nghe Khuông Năng Hỉ đúng lúc ở Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh vui mừng, cười nói:



- Bí thư Khuông, đúng lúc tôi đang trong Thế giới Hồng Cốc ăn cơm cùng một lãnh đạo cũ ở Sơn Nam, nếu không thì anh tới luôn đây đi.



- Ha ha, không thành vấn đề, tôi mời khách, giờ tôi sẽ tới đó luôn.



Khuông Năng Hỉ nghe xong cũng rất phấn khởi, trong lòng cũng có chút tò mò về lãnh đạo ở Sơn Nam mà Vương Trạch Vinh nói. Hai người nói xong liền cúp máy.



Vương Trạch Vinh nhìn thấy bộ dạng bất an của Hòa Quốc Hùng, mỉm cười nói:



- Khuông Năng Hỉ, bí thư tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam các anh. Anh ta sẽ tới đây ngay bây giờ, đến lúc ấy tôi sẽ nói giúp anh một chút.
Chỉ thấy Cam Hồng Ba vội đứng dậy đưa tay bắt tay với Vương Trạch Vinh nói:



- Phó bộ trưởng Vương, từ lâu đã muốn được thăm hỏi ngài mà chưa có cơ hội.



Vương Trạch Vinh cũng đã nghĩ ra, đây chắc là người do Hạng Nam điều tới Sơn Nam, cũng không chậm trễ, bắt tay hắn nói:



- Bố của Hàm Yên cũng đã nhiều lần nói với tôi về anh, nói năng lực của anh rất mạnh!



Lời này của Vương Trạch Vinh cũng chỉ là cho đúng lễ phép mà thôi, Hạng Nam cũng không nói quá nhiều về chuyện người bên dưới, không ngờ lời này lại có hiệu quả rất lớn, chỉ thấy Cam Hồng Ba kích động nói:



- Xin phó bộ trưởng Vương thay tôi gửi lời thăm hỏi tới phó thủ tướng Hạng!



Cảm nhận được sự xúc động của Cam Hồng Ba, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Đều là người một nhà, đừng khách khí gì cả. Hiếm khi mọi người được tụ tập một chỗ, cứ tùy tiện ăn đi.



- Trạch Quảng, cậu ra ngoài xem coi, bảo bọn họ làm thêm vài món nữa nhé.



Thấy Vương Trạch Vinh nói vậy, Khuông Năng Hỉ cố ý trầm mặt xuống nói:



- Trạch Vinh, trước khi tới không phải tôi đã nói rồi sao, hôm nay tôi mời!



Dứt lời liền nói với thư ký đi theo:



- Cậu đi thu xếp đi!



Vương Trạch Vinh mỉm cười, cũng không tranh cãi việc này, dù sao Khuông Năng Hỉ cũng là bí thư tỉnh ủy, hắn đã mời thì nên nể mặt hắn.



- Vậy được rồi, hôm nay ăn hôi nào!



Vương Trạch Vinh cười ha ha nói. Lúc này Khuông Năng Hỉ mới tươi cười nói:



- Thế mới phải chứ.



Trong những người ngồi quanh bàn này thì địa vị của Hòa Quốc Hùng là thấp nhất, lại ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh, cảnh này giống như là hắn cùng với Khuông Năng Hỉ một trái một phải tiếp cơm Vương Trạch Vinh vậy. Điều này khiến cho hắn đổ mồ hôi, trong lòng thầm nghĩ bữa cơm này thực sự nguy hiểm!