Quan Khí​

Chương 1104 : Tư tưởng

Ngày đăng: 20:28 18/04/20


Vương Trạch Vinh lúc này đã ngồi ổn trên vị trí nhờ một nhóm người ủng hộ. Vương Trạch Vinh cần làm nhất bây giờ là xúc tiến Nam Điền phát triển.



Vương Trạch Vinh lúc này đang nghe Phó chủ tịch tỉnh phụ trách lĩnh vực giao thông – Trần Tường Việt báo cáo về vấn đề giao thông Nam Điền. Loại báo cáo này hắn nghe vài lần và có vài suy nghĩ. Nam Điền muốn phát triển thì phải có quy hoạch rõ ràng.



Vương Trạch Vinh vừa nghe vừa cân nhắc Trần Tường Việt – Phó chủ tịch tỉnh mới lên làm thường vụ này.



Trong thời gian này Vương Trạch Vinh đã quan sát thì thấy Trần Tường Việt là đồng chí rất có tư tưởng. Trần Tường Việt hy vọng Nam Điền có thể phát triển. Đối với đồng chí như vậy thì không cần dùng biện pháp nào, chỉ cần cho đối phương thấy mình một lòng muốn Nam Điền phát triển là được.



- Lão Trần, tình hình giao thông Nam Điền đúng là không khả quan.



Vương Trạch Vinh đưa cho Trần Tường Việt điếu thuốc, tự mình châm hút rồi nói.



- Bí thư Vương, vấn đề giao thông của Nam Điền đúng là rất trì trệ, điều này khiến kinh tế Nam Điền phát triển không nhanh. Nếu không thay đổi tình hình này thì chênh lệch giữa các vùng miền càng lúc càng lớn.



Trần Tường Việt thở dài một tiếng. Trung ương vẫn đưa ra chiến lược phát triển phía tây nhưng mấy Lãnh đạo tỉnh ủy trước đây không coi vào đâu. Yêu cầu thì mạnh nhưng thực hiện thì chỉ cho qua.



- Theo tôi hiểu thì đường từ tỉnh đến các huyện vẫn chưa hoàn toàn thông suốt.



- Bí thư Vương thấy đó, từ Ủy ban nhân dân tỉnh đến các thành phố thường mất vài tiếng, đường như vậy thì căn bản không thể phát triển kinh tế.



Vương Trạch Vinh cũng đau đầu, nếu vấn đề giao thông không kịp thời thay đổi thì có mấy nhà đầu tư đến đây.



- Bí thư Vương, bây giờ đa số đường đều là cũ kỹ, trước kia tỉnh cũng có ý đồ nhưng lại chó nhiều vấn đề, chủ yếu là vấn đề kinh phí.



Trần Tường Việt nói đến đây liền thở dài một tiếng. Y có thể nhìn ra trong lòng Vương Trạch Vinh muốn phát triển Nam Điền. Từ vẻ mặt của Vương Trạch Vinh, Trần Tường Việt có thể nhìn ra tâm trạng muốn nhanh chóng phát triển. Y đang thầm nghĩ có lẽ Bí thư tỉnh ủy này sẽ khiến Nam Điền phát triển. Vì thế Trần Tường Việt hơi động tâm.
Vương Trạch Vinh mặc dù nói rất nhẹ nhàng nhưng Trần Tường Việt có thể nghe ra đối phương muốn động thật sự.



Vương Trạch Vinh bây giờ chính đang như những gì Trần Tường Việt nghĩ. Vì sự phát triển của Nam Điền, hắn đã có vài chiêu chuẩn bị. Hắn một lòng muốn xúc tiến Nam Điền phát triển, dù là người có bao nhiêu chỗ dựa thì chỉ cần ngăn cản Nam Điền phát triển, Vương Trạch Vinh không ngại ra tay.



Nhìn thấy quyết tâm của Vương Trạch Vinh, Trần Tường Việt vội vàng nói:



- Bí thư Vương, là một người phụ trách lĩnh vực giao thông do Tỉnh ủy phân công, tôi cũng rất suy nghĩ đến vấn đề giao thông này. Xin Bí thư Vương yên tâm, chỉ cần là việc có lợi cho sự phát triển của Nam Điền, Trần Tường Việt tôi dù liều mạng cũng phải đi làm.



Thấy Trần Tường Việt nghiêm túc nói như vậy, Vương Trạch Vinh thấy chính khí phát ra từ người đối phương. Vương Trạch Vinh biết Nam Điền còn rất nhiều người hết lòng phục vụ nhân dân.



- Lão Trần, rất nhiều chuyện chỉ suy nghĩ là không được, cần phải thực hiện cụ thể. Việc này khi làm còn cần anh phụ trách.



- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi sẽ đi bố trí nhân viên mau chóng đưa ra phương án một cách nhanh nhất.



Nhìn Trần Tường Việt mau chóng muốn đi làm việc, Vương Trạch Vinh đứng lên bắt chặt tay đối phương:



- Đồng chí Trần Tường Việt, đây là việc lớn, nhất định phải làm tốt.



Trần Tường Việt cười nói:



- Xin Bí thư Vương yên tâm, đây là việc có lợi cho quần chúng nhân dân, cả đời này nếu có thể làm thành công thì tôi dù lui cũng thỏa mãn.



Vương Trạch Vinh biết mình mới đưa ra phương hướng nhưng hắn tin nếu việc hợp tác khu vực sông Mê kong thành công, thành tích sẽ là rất lớn.