Quan Khí​

Chương 1111 : Chuyển biến

Ngày đăng: 20:28 18/04/20


Theo trình tự, Vương Trạch Vinh phải đệ trình phương án phát triển tổng quát lên Quốc vụ viện. Sau khi giao phương án lên, Vương Trạch Vinh lại càng có nhiều thời gian dẫn đoàn tới Bắc Kinh tham quan các hạng mục, chủ yếu là để các cán bộ Nam Điền chân chính cảm nhận được tốc độ phát triển cao của Bắc Kinh.



Sau khi song phương kết hợp, công tác tiếp theo đã tiến vào giai đoạn hợp tác mang tính thực chất, Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu suy xét chuyện điều chỉnh cán bộ như thế nào.



Lần đầu thì thấy được Vương Trạch Vinh kết giao cùng Lô Ninh Quốc giờ thì lại thấy hắn cùng với Lý Kiền Ý, tất cả những người đi theo đều kinh hãi năng lực của Vương Trạch Vinh, đặc biệt là phó bí thư tỉnh ủy Tất Trí Vân kia, giờ hắn xem như đã biết thế nào gọi là ếch ngồi đáy giếng. Khi Vương Trạch Vinh vừa tới Nam Điền thì hắn còn không nhìn thấy Vương Trạch Vinh có năng lực chỗ nào, giờ thì chân chính minh bạch nếu mình đấu với Vương Trạch Vinh thì có thể chết như thế nào cũng không biết. Lô Ninh Quốc và Lý Kiền Ý là hạng người gì thì hắn đương nhiên biết, khi rảnh rỗi hắn cũng nghiên cứu không ít cục diện chính trị của Trung Quốc, hai người này nghe nói đều là ứng cử viên hàng đầu cho nhiệm kỳ tiếp theo. Bây giờ nhìn thấy hai người này thân thiết với Vương Trạch Vinh như vậy thì qua đó có thể hiểu được một chuyện, năng lực của Vương Trạch Vinh chính là cùng cấp bậc với bọn họ!



- Bí thư Vương, sau khi tham quan thành phố Hải Đông và Bắc Kinh, tôi lĩnh ngộ được sâu sắc!



Tất Trí Vân biết khi nào thì nên cúi đầu, nhân dịp tới Bắc Kinh lần này cũng là một cơ hội để khuất phục, để qua lần này thì chắc không còn cơ hội.



Thấy được tình hình của Vương Trạch Vinh, ngẫm lại về chủ tịch tỉnh Tiền Minh Phú, Tất Trí Vân lắc lắc đầu. Tiền Minh Phú không có khả năng là đối thủ của Vương Trạch Vinh, hắn mới coi như là người dựa vào bối cảnh để ăn cơm!



Vốn cũng không nghĩ Tất Trí Vân sẽ khuất phục nhanh như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của hắn một chút, giờ đã có xu thế nghiêng về mình rồi. Điều này đương nhiên khiến Vương Trạch Vinh vui mừng, mỉm cười nói:



- Lão Tất à, Nam Điền muốn phát triển thì cần rất nhiều những đồng chí có tinh thần phát triển, trong công tác sắp tới sẽ cần sự ủng hộ mạnh mẽ của đồng chí đó.



Tất Trí Vân nghiêm túc nói:



- Xin bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác của mình.



Hắn đã nghe ra Vương Trạch Vinh cũng đã bày ra ý tốt, đương nhiên hắn cũng không ngạo mạn cho rằng ở tỉnh Nam Điền thì Vương Trạch Vinh thực sự không thể tách rời khỏi mình. Mấy lần khai họp hội nghị thường vụ tỉnh ủy Nam Điền đã đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề, Vương Trạch Vinh dần dần đã nắm tin tức Nam Điền vào trong tay, theo nhận thức của mình thì nên hết lòng dựa vào Vương Trạch Vinh là hơn.



Đang nói chuyện thì Vương Trạch Vinh nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nghe xong liền mỉm cười nói với Tất Trí Vân:



- Có muốn đi cùng tôi một chuyến không?



Tất Trí Vân giờ đang muốn làm tốt quan hệ với Vương Trạch Vinh, thấy Vương Trạch Vinh nghe điện thoại xong còn muốn cho mình cùng đi ra ngoài nên biết chắc là có khả năng đi gặp nhân vật nào đó. Khi nghĩ đến người mà Vương Trạch Vinh gặp chắc chắn không phải nhân vật bình thường, Tất Trí Vân vội vàng nói:



- Không có ảnh hưởng đến ngài chứ?




- Vậy là được rồi, phương án hợp tác với khu vực sông Mêkông của cậu rất hay, hạ quyết tâm hoàn thành chuyện này đi!



Không nghĩ tới Lý lão gia tử cũng đã biết tới phương án này, Vương Trạch Vinh hỏi:



- Ngài có ý kiến gì về phương án này không?



Thấy Vương Trạch Vinh xin thỉnh giáo, Lý lão gia tử nói:



- Quan trọng là vấn đề tài chính là kết giao với nước ngoài. Về tài chính thì quốc gia sẽ ủng hộ mạnh mẽ, còn về kết giao mấy quốc gia thì cần bộ ngoại giao tham gia, việc này không chỉ của riêng tỉnh Nam Điền mà còn quan hệ tới vấn đề tổng thể quốc nội, trung ương nhất định sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng việc này. Chẳng qua, cậu yên tâm đi, tất cả mọi người đều xem trọng phương án này của cậu, nhất định là sẽ thực thi.



Lời của Lý lão gia tử ít nhiều cũng đại biểu cho thái độ của thủ tướng, trong lòng Vương Trạch Vinh rất vui mừng.



- Thủ tướng của các cậu hôm qua có nhắc tới cậu, rất hài lòng về công tác của cậu, khi nào có thời gian thì tới nhà ngồi chơi một lần, đừng khách khí.



Lý lão gia tử cười nói.



Nhìn thấy cảnh bố của thủ tướng và Vương Trạch Vinh nói chuyện thân mật ở phía xa, Tất Trí Vân cảm khái vạn lần, năng lực của Vương Trạch Vinh này thực không nhỏ, có sự ủng hộ của Hạng gia thì không nói, bây giờ nhìn thì thấy nhà của thủ tướng cũng rất tốt, lại có nhiều ông bà già này đứng sau lưng hắn ủng hộ, người như vậy không ngờ mình lại muốn đắc tội nữa!



Khi xe rời khỏi nơi này thì thái độ của Tất Trí Vân đối với Vương Trạch Vinh đã có biến chuyển cực lớn, cung kính nói với Vương Trạch Vinh:



- Bí thư Vương, không ngờ ngài lại quen thân với nhiều lão thủ trưởng như vậy!



Vương Trạch Vinh nói:



- Giờ không có thời gian, hiếm khi được về Bắc Kinh một chuyến, trước kia ngày nào tôi và bọn họ đều cùng rèn luyện thân thể mà.



Khi nhìn quan khí của Tất Trí Vân thì Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu, chuyển biến rất tốt đẹp!