Quan Khí
Chương 1113 : Dị tâm
Ngày đăng: 20:28 18/04/20
Chuyến đi của Vương Trạch Vinh có thể nói là thu hoạch lớn trở về, tỉnh Nam Điền lần lượt kết nghĩa thành công với thành phố Hải Đông và Bắc Kinh, đặc biệt phương án xây dựng con đường giao thông và hợp tác với khu vực sông Mê Kông được phê chuẩn. Do đó uy tín của Vương Trạch Vinh ở tỉnh Nam Điền ngày càng tăng cao, hiện tại ở tỉnh Nam Điền này thì tiếng nói của Vương Trạch Vinh rất nặng.
Thế lực của Vương Trạch Vinh tăng mạnh thì tất nhiên là quyền lực của Tiền Minh Phú bị thu nhỏ đi. Vốn Tiền Minh Phú đã chuẩn bị sẵn sau khi tới Nam Điền sẽ đấu với Vương Trạch Vinh thì giờ đột nhiên lại cảm thấy mình như lâm vào tình cảnh bốn phía bị mai phục.
Mắt thấy quyền lực của Vương Trạch Vinh không ngừng tăng lên, chủ tịch tỉnh Tiền Minh Phú cảm thấy mình có phần đau khổ. Một người từ trước tới giờ đều thuận buồm xuôi gió mà đột nhiên phát hiện các nước cờ mà trước kia mình sử dụng giờ không dùng được nữa, cái cảm giác mất mát này khiến hắn rất acay.
Tình hình hiện tại đúng là chưa từng trải qua, từ sau khi cưới Tư Mã Tú đến giờ thì về cơ bản Tiền Minh Phú chưa từng bị cản trở việc gì. Mỗi khi tới một địa phương nào, nếu trong bộ máy chính quyền có đối thủ thì đầu tiên hắn sẽ không giữ quy tắc mà lôi Tư Mã Hoàng ra. Thật không thể ngờ được cái chiêu bài Tư Mã Hoàng lại có hiệu quả tốt phi thường, cho dù đụng phải người có bối cảnh mạnh ở Bắc Kinh thì nhiều nhất cũng là mọi người cùng hợp tác, cùng chung lợi ích mà thôi chứ có bây giờ giống như ở tỉnh Nam Điền này, không ngờ Vương Trạch Vinh cứ từ từ ép mình tới nghẹt thở. Làm sao bây giờ?
Đây là vấn đề mà Tiền Minh Phú không ngừng tự hỏi, hắn đương nhiên không hi vọng mình tiếp tục bị Vương Trạch Vinh đè ép như vậy.
Tiền Minh Phú tự thấy mình là một nhân vật tài hoa, thuộc loại thay đổi xã hội, trong tim hắn vẫn tồn tại ý tưởng phong lưu, do đó cứ khi nào trước mặt Tư Mã Tú là hắn đều thể hiện sự chuyên nhất của mình. Sở thích lớn nhất của hắn chính là hẹn một số người lên núi nghỉ ngơi, đó cũng địa phương hấp dẫn Tư Mã Tú. Trong mắt Tư Mã Tú thì Tiền Minh Phú thuộc loại người hết lòng vì công tác, không mê rượu chè trai gái.
Đi lên tòa biệt thự tuyệt đẹp trên đỉnh núi ở ngoại ô thành phố Xuân Thành, phóng mắt nhìn cảnh vật xung quanh, Tiền Minh Phú cũng không có cảm giác thư thái như ngày xưa.
Không quay đầu lại, Tiền Minh Phú nói:
- Lão Hà, lão nói xu thế của Nam Điền là như thế nào?
Gió thổi ùa vào mặt, Tiền Minh Phú đứng ở phía trước rất có phong cách của một vĩ nhân, vốn hắn đã đẹp trai nên giờ lại có thêm khí thế thư sinh, khí chất đặc biệt khiến cho Hà Quế Hỉ cũng phải thầm khen.
Vương Trạch Vinh thì có Hạng Nam, Tiền Minh Phú thì có Tư Mã Hoàng, so sánh hai người khiến Chu Huệ có một ý nghĩ. Nghe nói vợ của Vương Trạch Vinh là một mỹ nhân còn vợ của Tiền Minh Phú lại là một khủng long, có khi đây có thể là một cơ hội với mình.
Chu Huệ cũng tự biết mình, với tuổi của ả thì nếu muốn tiến thêm một bước để kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh thì khả năng thành công rất nhỏ. Chẳng qua nếu đổi phương hướng tỷ như thậm thụt với Tiền Minh Phú thì tin rằng với hoàn cảnh gia đình của Tiền Minh Phú hiện tại thì hắn có khả năng mắc câu, hơn nữa Tiền Minh Phú cũng là một người đàn ông bảnh bao phong độ. Trong suy nghĩ của Chu Huệ thì ánh mắt phải nhìn lâu dài mới được, nếu như Tư Mã Hoàng và Hạng Nam hết nhiệm kỳ thì chỉ có thể so sánh năng lực cá nhân giữa Tiền Minh Phú và Vương Trạch Vinh mà thôi. Mà xét về mặt này thì năng lực của Tiền Minh Phú so với Vương Trạch Vinh thì cũng không kém là bao.
Với phân tích như vậy, Chu Huệ có một ý nghĩ, đó là cứ ngoài sáng thì là thủ hạ thân tín của Vương Trạch Vinh còn đâu thì âm thầm nghĩ biện pháp giở thủ đoạn ám muội với Tiền Minh Phú. Cứ như vậy thì mình hoàn toàn có thể chạy qua chạy lại giữa hai bên, chỉ cần có phương pháp thì chắc chắn không thiếu chỗ tốt. Đến lúc đó thì bất kể là ai chiếm thượng phong thì mình cũng đều có lợi.
Về chuyện này thì Chu Huệ đúng là rất có kinh nghiệm, mình chỉ cần hoạt động theo phương pháp này thì khi cần cho dù để đối phương chiếm tiện nghi thân thể một chút cũng không phải chuyện gì quá lớn, dù sao thì tất cả mọi người đều có nhu cầu sinh lý mà.
Hồi tưởng lại biểu hiện của mình ở bên trong văn phòng của Vương Trạch Vinh vừa rồi, tâm tình của Chu Huệ khá tốt, đứng ngắm nghía lại hình ảnh của mình qua chiếc gương to trong phòng làm việc rồi mỉm cười, mình đúng là rất biết diễn kịch!
Chu Huệ nhớ lại tình cảnh lần trước leo núi cùng Tiền Minh Phú, nghĩ đến lúc đó là trong lòng Chu Huệ lại nóng lên, đàn ông thành thục thật hấp dẫn!
Một lần nữa trở về bàn làm việc, sắc mặt Chu Huệ lại chuyển sang rất nghiêm túc, chuyện Vương Trạch Vinh giao cho phải làm thật tốt mới được.
Gọi phó trưởng ban được phân công quản lý giao lưu cán bộ tới, Chu Huệ nghiêm túc sắp xếp công tác được Vương Trạch Vinh bố trí.
Điều khiến Chu Huệ không thể ngờ được đó chính là Vương Trạch Vinh cũng không phải người bình thường, hắn có khả năng đặc biệt là nhìn ra quan khí nên giờ đã cảnh giác với Chu Huệ. Khi nghĩ tới việc người phụ nữ này không một lòng vì mình là Vương Trạch Vinh đã có một ý nghĩ là cần phải mau chóng bồi dưỡng một người tâm phúc của mình vào trong ban tổ chức cán bộ!