Quan Khí
Chương 1127 : Đổi chỗ ở
Ngày đăng: 20:28 18/04/20
Vương Trạch Vinh đột nhiên nhận được điện của Ninh An Quý gọi tới:
- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được thông báo nói bố con Ủy viên trưởng quyết định đổi chỗ ở, đến nhà Chủ tịch Tiền ở.
Vương Trạch Vinh nhíu mày. Đừng nhìn đây chỉ là đổi chỗ ở nhưng trong đó đúng là không đơn giản.
Vương Trạch Vinh hôm nay đã thể hiện thực lực nhất định. Tư Mã Hoàng dù sao cũng là Lãnh đạo trung ương, cười nói đều có thể lộ âm mưu. Nghĩ đến Tư Mã Hoàng ở ở Nam Điền vì hôm, Vương Trạch Vinh biết bây giờ mới là bắt đầu mà thôi.
Chuyện đổi chỗ ở cũng đã từng diễn ra, một vài Lãnh đạo trung ương đến hy vọng giao lưu với người của mình, cũng có thể đến chỗ bạn ở. Thực ra đây cũng không phải vấn đề gì. Nhưng Tư Mã Hoàng là ai, y là Lãnh đạo trung ương, mọi hành động của y đều rất quan trọng. Một là bảo vệ an toàn, các loại ảnh hưởng nữa chứ.
Điều làm Vương Trạch Vinh chú ý nhất là vấn đề ẩn trong đó. Vương Trạch Vinh không tin đây là hành vi cho có.
Mặc dù chỗ ở của Tiền Minh Phú cũng được bảo vệ nhưng Tư Mã Hoàng đột nhiên đổi chỗ làm Vương Trạch Vinh không kịp ứng phó.
- Tôi lập tức tới ngay.
Vương Trạch Vinh nói xong liền chạy đến nhà khách Tỉnh ủy. Khi Vương Trạch Vinh đến thì Tư Mã Tú đang đứng nói chuyện với Ninh An Quý.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, Tư Mã Tú nói:
- Bí thư Vương, Tỉnh ủy Nam Điền chẳng lẽ hạn chế hoạt động của chúng tôi?
Nhìn Tiền Minh Phú cười cười đứng bên, Vương Trạch Vinh biết việc này do y cố ý gây ra mà thôi. Chẳng qua hắn cũng không nói gì.
Vương Trạch Vinh nhìn Tư Mã Tú mà cười nói:
- Tôi gặp Ủy viên trưởng đã.
Vương Trạch Vinh không thèm để ý đến ả mà đi tới gõ cửa phòng.
- Ủy viên trưởng, có phải là do chúng tôi tiếp đón không chu đáo?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Ha ha, Bí thư Tiểu Vương đến sao? Làm phiền cậu, cậu biết đó, con gái tôi muốn ở bên chồng nên đòi sang đó. Tôi thấy đến nhà mình cũng tiện hơn. Nếu có gì không tiện thì thôi.
Tư Mã Hoàng cười nói.
Vương Trạch Vinh nghe y nói như vậy thì sao có thể nói không tiện, vì thế hắn vội vàng nói:
- Bố đã thấy tình hình Nam Điền, con làm bố rất thất vọng.
Mặt Tiền Minh Phú nóng lên, đã có nhiều năm y không bị Tư Mã Hoàng phê bình.
- Lần này đổi chỗ ở, con cho rằng sẽ có lợi cho công tác của con sao?
Tư Mã Hoàng hỏi.
- Sao lại không được bố. Đến lúc đó con sẽ để Vương Trạch Vinh chờ ngoài cửa, phải cho cán bộ Nam Điền thấy muốn vào nhà Minh Phú thì phải được anh ấy đồng ý.
Tư Mã Tú làm nũng nói.
Tư Mã Hoàng vẫn nhìn Tiền Minh Phú mà hỏi:
- Có phải con cũng cho rằng như vậy không?
Thực ra việc này là do Tiền Minh Phú thầm bảo Tư Mã Tú làm. Y đúng là nghĩ như vậy.
- Bố biết việc này là con đứng sau, con biết vì sao bố đồng ý đổi chỗ ở không?
Một loạt câu hỏi được Tư Mã Hoàng đưa ra, Tiền Minh Phú đúng là không hiểu ý của ông.
Tư Mã Tú thấy Tiền Minh Phú như vậy liền nói giúp:
- Bố nói đi, đừng bắt mọi người suy nghĩ.
Tư Mã Hoàng lắc đầu và rất lo lắng cho con đường chính trị của Tiền Minh Phú. Ông thầm nghĩ mình làm như vậy là giúp hay là hại Tiền Minh Phú. Nếu Tiền Minh Phú chỉ có năng lực như vậy, sau khi mình lui thì Tiền Minh Phú tiếp tục được không?
Một lúc sau Tư Mã Hoàng nói:
- Hội nghị báo cáo hôm nay con thấy đó, con có suy nghĩ gì?
Tiền Minh Phú chưa trả lời, Tư Mã Hoàng đã nói:
- Nếu con không nghe ra, vậy bố không còn gì để nói với con. Trung ương không phải do bố làm chủ. Bố đến Nam Điền đã là hơi quá, Bố giúp con cũng chỉ có thể dùng cách đúng đắn mà làm, nếu không bố sao có thể nói với Đảng. Đến chỗ con ở ít nhiều còn có lý do. Mượn cơ hội này thì con nên tự hành động.
Tư Mã Hoàng thực ra cũng có chút tức giận. Vương Trạch Vinh không ngờ dùng Tổng bí thư ra đối phó mình, thằng này được.