Quan Khí​

Chương 1131 : Việc không ngờ

Ngày đăng: 20:29 18/04/20


Ai cũng thật không ngờ tới việc đột nhiên phát sinh sự tình như thế ở tại đây, nếu là người bình thường mà có hành động này thì đúng là dễ dàng để xử lý, nhưng lúc này thì việc xảy ra đã vượt qua sự khống chế của mọi người.



Tư Mã Tú đánh Chu Huệ!



Vương Trạch Vinh cũng rất giật mình, đang giơ tay chỉ vào nhà xưởng phía trước để giải thích các tình hình xí nghiệp thì đột nhiên xảy ra tình huống như vậy, cánh tay hắn đang giơ ra suýt chút nữa quên co tay lại. Làm sao bây giờ? Đây chính là ý tưởng trước đây của Vương Trạch Vinh, rốt cuộc tại sao lại xảy ra việc này?



Đã tính toán đủ thứ nhưng đúng thật Vương Trạch Vinh không tính được là sẽ phát sinh ra sự việc như thế này. Tư Mã Tú rốt cuộc bị sao vậy? Sao lại tự dưng xông lên đánh Chu Huệ?



Người khác không biết nhưng Vương Trạch Vinh cũng nhận thấy được trong những thời gian gần đây Tiền Minh Phú và Chu Huệ đúng thật rất thân cận với nhau, bọn họ là người cùng trong một vòng tròn thì việc gần gũi nhau như thế này cũng là bình thường.



Nói thật, trước khi Tư Mã Hoành đến đây, đúng thật là Vương Trạch Vinh cũng nghĩ tới việc lợi dụng quan hệ giữa Tiền Minh Phú và Chu Huệ để làm nên chút văn vẻ. Tuy nhiên, sau đó suy nghĩ lại thì thấy cái loại việc âm mưu quỷ kế thế này nên ít làm thì tốt hơn, nếu thực hiện những việc như thế này thì sẽ sản sinh những ảnh hưởng không tốt trong đầu óc, vậy mà bây giờ lại có người làm việc này.



Hôm nay, tự nhiên Tư Mã Hoành cũng thay đổi, cũng không biết là nguyên nhân gì. Nhưng tận trong đáy lòng của mình, Vương Trạch Vinh đã nảy sinh sự kính trọng với Tư Mã Hoành. Chuyện như vậy hắn quyết không thể thực hiện.



Việc này với mọi người thì đúng là chưa ai gặp qua cả, đang ở chỗ đông người như vậy mà không ngờ lại xuất hiện loại sự việc như thế này.



Sự tình vừa phát sinh, ngoại trừ việc có mặt ở đây cùng với mọi người thì Chu Huệ sớm đã trở nên ngây ngốc đứng ở đó. Mọi người nhìn thấy trên mặt cô có năm dấu ngón tay.



Vào thời điểm này thì trong đầu Chu Huệ trở nên trống rỗng. Đột nhiên bị đánh, đã vậy còn không biết vì sao bị đánh, mà người đánh mình lại chính là con gái của Tư Mã Hoành, người mà mình đang thầm nghĩ tìm cách đầu nhập về. Điều này làm cho cô có một cảm giác như đang ngã xuống vực sâu.


Vu họa cho người khác!



Cái này lại là một phỏng đoán mới của Tư Mã Hoành.



Tuy nhiên, bây giờ cũng không phải là thời điểm để nghiên cứu việc này. Con gái mình ngay trước mặt nhiều người như vậy lại đánh một nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ của Tỉnh ủy Nam Điền, hành động này đúng là rất quá đáng. Nếu không giải quyết nhanh thì người ngoài sẽ nhìn thấy mình là người như thế nào?



Tư Mã Hoành là người đã từng kinh qua các loại cục diện phức tạp, thế nhưng lần đầu tiên cảm thấy sự tình này của mình quá sức đau đầu.



Việc này đối với nhóm cán bộ của Nam Điền lại là một khảo nghiệm nữa. Từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, mọi người đúng thật là không giữ nổi bình tĩnh. Vừa mới nhìn thấy tình hình đang trong yên ổn, trong nháy mắt không ngờ lại xảy ra sự việc quái dị như vậy, có mấy đồng chí có tuổi hô hấp không nổi, dáng người lung lay như sắp đổ. Đúng lúc này, một đồng chí có tuổi của Hội nghị Hiệp thương chính trị đột nhiên ngã xuống. Sự việc lại càng thêm náo loạn, rất nhanh chóng nhiều người chạy tới tiến hành các động tác sơ cứu.



May mà lần này trong quá trình tiếp đón cũng có chuẩn bị trước những sự việc như thế này, một số bác sĩ rất nhanh chóng chạy tới, lại cũng rất nhanh nâng đồng chí có tuổi kia chạy ra xe cứu thương.



Hành trình ngày hôm nay không thể tiếp tục được nữa, Vương Trạch Vinh chỉ có thể chọn phương án khẩn cấp là phải bỏ dở cuộc hành trình khi xuất hiện các tình huống phức tạp.



- Ủy viên trưởng, ngài xem có đi tiếp nữa hay không?



Vương Trạch Vinh hỏi.



Tư Mã Hoành cũng đang muốn tìm hiểu rõ, trong việc này thì quyết không thể là Vương Trạch Vinh thực hiện. Ở tình cảnh như thế này mà muốn làm ra sự việc thì Vương Trạch Vinh tự mình gây thêm các phiền toái, với một người khôn khéo như hắn thì quyết sẽ không làm ra cái loại chuyện như thế này. Nghe thấy câu hỏi của Vương Trạch Vinh, lại nhìn thấy Vương Trạch Vinh không ngừng điều hành mọi người xử lý tình huống, sắc mặt Tư Mã Hoành nhẹ lại, gật gật đầu, nghiêm mặt xuống ngồi vào trong xe.