Quan Khí
Chương 1182 : Náo nhiệt
Ngày đăng: 20:30 18/04/20
Vương Trạch Vinh đến nhà Tư Mã Hoành ngồi một lúc mà thấy hiệu quả khá tốt. Tư Mã Hoành có ấn tượng tốt đối với Vương Trạch Vinh. Tuy ông không thích con rể nhưng dù sao con gái lại yêu Tiền Minh Phú, trong lòng ông cũng hy vọng Tiền Minh Phú sống tốt. Bây giờ có thái độ với Vương Trạch Vinh như vậy chính là rất nể mặt. Tư Mã Hoành nhìn Vương Trạch Vinh mà cảm thấy đáng giá coi trọng.
Vương Trạch Vinh từ nhà Tư Mã Hoành đi ra mà tâm trạng khá vui vẻ.
Việc này làm Vương Trạch Vinh có thể nhận thức mới về chính trị. Trong chính trị không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Đôi khi tầm nhìn quyết định sự phát triển của một người.
Tư Mã Hoàng có thái độ như vậy với mình là việc tốt, đây là thực lòng tạo quan hệ tốt với mình.
Khi nghĩ đến tình hình của Tiền Minh Phú, Vương Trạch Vinh phát hiện lúc tranh đấu với Tiền Minh Phú như trẻ con đánh nhau, bảo sao Trung ương thấy người bên dưới đánh nhau cũng không để ý, đây là không coi vào đâu.
Xe rất nhanh đến Uông gia, Vương Trạch Vinh bảo Lý Minh Quốc lái xe rời đi.
Biết Vương Trạch Vinh tới, Uông Phỉ sớm chờ ở đây, thấy Vương Trạch Vinh tới, cô lộ rõ vẻ vui mừng.
Bế con, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Con ngoan không?
- Con rất ngoan.
Uông Phỉ vui vẻ nói. Cô sau khi sinh con trông đẫy đà hơn chút, Vương Trạch Vinh nhìn hai bên ngực cao vút và thầm than Uông Phỉ càng lúc càng quyến rũ.
Thấy ánh mắt của Vương Trạch Vinh, Uông Phỉ cố ý ưỡn người và nháy mắt với Vương Trạch Vinh.
Uông Nhật Thần lúc này cũng đứng lên, có cháu làm ông như trẻ hơn vài tuổi.
- Cháu mới từ Hạng gia đến à?
Uông Nhật Thần hỏi.
- Cháu đến nhà Tư Mã Hoành một chuyến.
Vương Trạch Vinh nói.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh đến nhà Tư Mã Hoành, Uông Nhật Thần nhíu mày rồi lập tức cười nói:
- Rất được.
Uông Phỉ cười nói:
- Bây giờ cháu không cần làm gì, dù sao tự có người tạo thế cho cháu. Lần này dù như thế nào cũng phải làm lớn, trong này cơ bản không dính tới chính trị, lại có thể tạo ảnh hưởng trên toàn thế giới. Tin rằng rất nhiều người không muốn đi sau.
Vương Trạch Vinh cũng nghe ra Uông Nhật Thần cũng có ý nhắc hắn nhiều, ông chỉ nói phương hướng chính mà thôi. Quan trọng nhất là do hắn tự hiểu.
- Hôm nay cháu đến nhà Tư Mã Hoành, thái độ của ông ta khá được.
Vương Trạch Vinh đổi đề tài.
Uông Nhật Thần nói:
- Trạch Vinh, nói thật ông cũng đã làm đến Bí thư tỉnh ủy, cũng là Ủy viên Bộ Chính trị nhưng có một số kinh nghiệm chính trị không thể dạy cháu. Đến cấp bậc của cháu thì nhiều thứ phải tự tìm hiểu. Hiểu ra thì lên, không hiểu thì dừng lại. Cháu rất có năng lực, ông chỉ có thể nói cháu một điểm đó là đứng về phía nào thật chính xác, chỉ có làm như vậy thì cháu mới có thể đối phó tình hình phức tạp.
Vương Trạch Vinh cũng biết rõ điều này.
Uông Phỉ là phóng viên nên cười nói:
- Anh đến châm mồi lửa rồi chạy, tin rằng trong thời gian này thì truyền thông sẽ làm rất náo nhiệt.
Uông Nhật Thần cũng cười nói:
- Đây không chỉ là vấn đề truyền thông, hai đứa nhìn đi, các nơi có siêu thị Hợp Gia Phúc cũng bắt đầu lên tiếng.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Đúng thế, chuyện này có lẽ không ít người muốn xen vào.
Vương Trạch Vinh bây giờ lại không quan tâm việc này, hắn chỉ là người châm lửa, việc này Trung ương vừa vặn muốn thấy, đây là chú ý từ dưới lên, mục đích là cho Châu Âu xem, cũng là Trung Quốc tỏ thái độ.
Uông Nhật Thần bế cháu bé ra ngoài chơi.
Thấy Uông Nhật Thần đi, Uông Phỉ nhào vào lòng Vương Trạch Vinh, bĩu môi nói:
- Em cũng muốn đi siêu thị với anh.
Vương Trạch Vinh ôm cô mà nói:
- Đi siêu thị có gì vui, chúng ta vào phòng ngủ vui hơn.
Khẽ đấm Vương Trạch Vinh, Uông Phỉ nhìn hắn đầy âu yếm.