Quan Khí
Chương 1211 : Người đầy mồ hôi
Ngày đăng: 20:30 18/04/20
Trương Lam vốn có hy vọng lại cứ thế mất đi. Trương Lam không thể không lui, như vậy sau đây ai sẽ thành Thủ tướng là rất khó nói.
Vương Trạch Vinh cảm thấy năng lực của Trương Lam rất mạnh, làm việc cũng có tính đột biến và năng động. Mặc dù không giao tiếp mấy nhưng đến cấp bậc của hắn thì cũng biết một chút về Trương Lam. Nếu không phải lần này có nhiều người nhằm vào thì Trương Lam nhất định sẽ tiến bộ.
Nghĩ đến Trương Lam, Vương Trạch Vinh chỉ có thể thở dài một tiếng. Một người đứng tốt thì thế nào chứ, chuyện người thân cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến người đó. Nghĩ đến tình hình của mình, Vương Trạch Vinh toát mồ hôi. Hắn còn nhiều khuyết điểm hơn cả Trương Lam. Sau đây sẽ như thế nào thì đúng là khó nói.
Vương Trạch Vinh cũng có thể cảm nhận ra Vệ Hồng Lâm đã coi mình là người nhà, bây giờ đang dồn sức giúp hắn. Nghĩ tới Vệ Hồng Lâm và Lão bí thư thân thiết như vậy, lại so sánh quan hệ giữa Uông Nhật Thần và Lão bí thư, Vương Trạch Vinh cũng hiểu Uông Nhật Thần không thể thân thiết với Lão bí thư như Vệ Hồng Lâm. Từ việc này có thể nhìn ra Vệ Hồng Lâm biết cách quan hệ. Rời khỏi Vệ gia, Vương Trạch Vinh liền đến Hạng gia để chơi với hai thằng bé cho thư giãn đầu óc.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, hai thằng bé rất vui. Nhất là thấy Vương Trạch Vinh mang đồ chơi tới liền chạy đến đoạt lấy và chơi.
Hứa Tố Mai ở nhà, bây giờ hầu hết thời gian của bà là chơi với cháu. Thấy Vương Trạch Vinh mua đồ chơi cho cháu, bà cười nói:
- Hai đứa sớm mong con về.
Lữ Hàm Yên bây giờ rất bận, lần này cô lại bay sang Mỹ. Vương Trạch Vinh nói:
- Cháu có ngoan không mẹ?
- Rất nghe lời.
Bà rất vui vì có cháu ở nhà.
Thấy Vương Trạch Vinh đến, bà liền gọi điện cho Hạng Nam. Gọi xong bà nói với Vương Trạch Vinh:
- Bố con nghe nói con về liền nói sẽ lập tức về.
Nghe Hạng Nam về, Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Hắn có nhiều việc muốn trao đổi với ông. Bây giờ Hạng Nam sắp lui, Vương Trạch Vinh biết tất cả phải dựa vào mình cố gắng mới được.
Lần này sau khi đến nhà Lão bí thư, Vương Trạch Vinh cũng thấy nguy hiểm. Nghĩ đến Trương Lam sắp thành Thủ tướng mà còn bị mọi người nhằm vào, vậy hắn càng phải thêm cẩn thận. Chuyện trong chốn quan trường thì mỗi bước đi đều có cạm bẫy.
Gần tiếng sau Hạng Nam về đến nhà.
- Bố, con suy nghĩ không chu đáo, đáng lẽ phải lập tức tới chỗ Bí thư Lâm.
Hạng Nam mới đầu cũng không nghĩ đến việc này, bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói, ông liền nghĩ:
- Đúng thế, việc này dù như thế nào cũng phải báo cáo với Bí thư Lâm.
Vương Trạch Vinh thầm than Lão bí thư gọi mình tới, trong này là thử thách mình, nhất định là Lão bí thư và Bí thư Lâm có thỏa thuận. Chẳng may mình vì được Lão bí thư chú ý mà dựa vào, Bí thư Lâm sẽ nghĩ mình như thế nào, Lão bí thư sẽ nghĩ mình như thế nào? Bọn họ sẽ nghĩ mình là kẻ gió chiều nào theo chiều đó. Hạng Nam lúc này cũng nghiêm túc nói:
- Đến vị trí của con thì trung thành là tiêu chuẩn quan trọng nhất. Cũng may con nghĩ đến, bây giờ vẫn còn kịp. Nếu qua hôm nay mà không đến chỗ Bí thư Lâm thì sẽ có chuyện.
Vương Trạch Vinh vội vàng cầm máy gọi cho Trần Khoa Kỳ.
Điện thoại vừa thông, Vương Trạch Vinh cười khổ nói:
- Chủ nhiệm Trần, tôi bây giờ muốn gặp Tổng bí thư để báo cáo công việc, không biết Tổng bí thư có rảnh không?
Nói xong mà Vương Trạch Vinh thầm hối hận sao mình lại quên việc này. Vương Trạch Vinh bây giờ mới biết khảo sát đối với mình không chỉ là vài điều đơn giản. Có lẽ ngay cả Vệ lão cũng không nghĩ ra.
Một lát sau có lẽ Trần Khoa Kỳ đã báo cáo với Bí thư Lâm nên nói:
- Vừa lúc hôm nay Bí thư Lâm rảnh, Bí thư Lâm bảo cậu tới đây.
Vương Trạch Vinh vội vàng cảm ơn.
Vương Trạch Vinh nói với Hạng Nam:
- Bí thư Lâm bảo con đến ngay.
Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh mà rất hài lòng. Vương Trạch Vinh có thể phân tích hơn ông về vài điểm. Ông đúng là không nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh phải tới gặp Lão bí thư. Điều này làm ông cảm thấy mình có lui thì chỉ cần có Vương Trạch Vinh ở trước, Hạng gia sẽ không vấn đề gì.