Quan Khí
Chương 1246 : Việc lạ
Ngày đăng: 20:31 18/04/20
Nhìn Hác Duệ Bân đi vào văn phòng Bí thư huyện ủy, mọi người mới giật mình mà nhớ ra dù nói như thế nào thì Hác Duệ Bân cũng là thư ký của Vương Trạch Vinh.
Hác Duệ Bân đứng lên làm mọi người có một bạn học sinh động. Rất nhiều quan chức đều nghĩ tới một việc, một người như ngã nhưng không nên dính vào. Người như vậy ai biết lúc nào bọn họ xoay người trở lại, Hác Duệ Bân là ví dụ. Cả Chu Quyền Lâm và Lý Vệ Lương đều xuất phát từ muốn lấy lòng Vương Trạch Vinh mà chèn ép Hác Duệ Bân, bây giờ lại gặp khốn khổ.
Đương nhiên cũng nhiều người hối hận vì lúc Hác Duệ Bân mất thế không chạy theo hắn. Nếu lúc ấy có quan hệ với Hác Duệ Bân, bây giờ Hác Duệ Bân phát triển thì bọn họ cũng được lợi.
Có đủ loại suy nghĩ nhưng có một điểm chung là coi trọng sự phát triển của Hác Duệ Bân. Bọn họ biết chỉ cần Vương Trạch Vinh còn đương chức một ngày, Hác Duệ Bân sẽ không ngã xuống. Vì thế từ trên tỉnh tới thành phố có không ít người muốn giới thiệu bạn gái cho Hác Duệ Bân.
Hác Duệ Bân không ngờ mình lại có biến hoá lớn như vậy. Từ một người sắp mất chức lại thành Bí thư huyện ủy, điều này khiến hắn thấy mình như nằm mơ. Bởi vì Hác Duệ Bân lại một lẫn nữa có thể phát triển khiến tình hình Hác gia cũng khác, mỗi ngày không ít cán bộ đến thăm bố mẹ Hác Duệ Bân.
Hác Duệ Bân ngồi trong văn phòng và vỗ vỗ ghế mới mua. Hắn vừa ngồi xuống liền nhảy dựng lên.
Là thư ký của Vương Trạch Vinh, hắn biết vài bí mật của Vương Trạch Vinh. Hắn phát hiện một điều là Vương Trạch Vinh cứ đến chỗ công tác mới là sẽ xem phòng một chút, sau đó đổi vị trí bàn.
Đừng nhìn đây chỉ là động tác nhỏ của Vương Trạch Vinh, nhưng Hác Duệ Bân vốn là thư ký của Vương Trạch Vinh nên cảm thấy kiểu gì Bí thư Vương làm cũng có nguyên nhân.
Bây giờ nhớ lại tình hình của mình, lúc ấy mình làm Phó chủ tịch huyện thì không chuyển vị trí bàn, vì thế mới làm mình thiếu chút nữa không giữ được ghế.
Lần này Hác Duệ Bân không dám coi thường.
Hác Duệ Bân học theo cách của Vương Trạch Vinh mà nhìn khắp phòng.
Hắn nhìn một lúc rồi lắc đầu, không biết Bí thư Vương làm như thế nào nhỉ? Đến bây giờ hắn cũng không rõ là Vương Trạch Vinh nhìn ra điều gì trong phòng?
Hác Duệ Bân nhớ một điều Vương Trạch Vinh chưa bao giờ điều chỉnh văn phòng được bố trí, đều dùng phòng của lãnh đạo cũ. Phòng không phải vấn đề quan trọng, quan trọng nhất là vị trí cái bàn.
Lý Vệ Lương điều đi dưỡng già, việc này nói rõ bài trí trong phòng khắc chủ. Nếu không như vậy thì Lý Vệ Lương đâu có phải rời đi như vậy.
Do không thấy gì không ổn nên Hác Duệ Bân vì yên tâm mà gọi người vào bảo bọn họ di chuyển bàn, khoảng cách di chuyển bàn giống hệt như Vương Trạch Vinh di chuyển bàn trong văn phòng khi còn công tác ở Huyện Đại Phường.
Thấy bàn đã di chuyển xong, mấy người phụ nữ trong văn phòng Huyện ủy vội vàng quét dọn.
Một lần nữa ngồi xuống ghế, Hác Duệ Bân mới yên tâm. Y cảm thấy đến bây giờ thì mình mới coi như ngồi trên vị trí này.
Sáng hôm đó Hác Duệ Bân rất nhiều việc. Bộ máy Huyện ủy điều chỉnh rất lớn, phân công cán bộ là điều rất cấp bách. Hác Duệ Bân mặc dù lúc làm Phó chủ tịch huyện không có mấy thân tín, nhưng cũng có vài người đi theo. Bây giờ chính là lúc y bố trí người và dùng người.
- Em có việc phải đi, em để chìa khóa bên dưới bục cửa, anh tự mở đi vào đi.
Thấy Dương Thủy Tiên không ở đây, Hác Duệ Bân nghĩ như vậy càng tốt hơn/
Hác Duệ Bân cầm chìa khóa và mở cửa đi vào.
Một lần nữa đi vào căn nhà vốn của mình, Hác Duệ Bân không khỏi thầm than thở. Trong lòng có rất nhiều ký ức của hắn.
Sau khi vào, Hác Duệ Bân đầu tiên là vào thư phòng lấy sách. Mở sách ra thì Hác Duệ Bân như về lại cuộc sống khi còn làm thư ký cho Vương Trạch Vinh.
Nghe khi Hác Duệ Bân đang suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, một cô gái trần truồng đi ra.
Nghe thấy tiếng động, Hác Duệ Bân há hốc mồm, chỉ thấy em gái Dương Thủy Tiên – Dương Thủy Tú trần truồng, đỏ mặt đi tới.
Thấy thế, Hác Duệ Bân trong lúc nhất thời không có phản ứng, ngẩn ra đó. Đây là một cơ thể rất đẹp.
- Anh rể, em yêu anh.
Dương Thủy Tú nhào vào trong lòng Hác Duệ Bân.
Hác Duệ Bân theo bản năng ôm lấy Dương Thủy Tú vào lòng.
Vừa ôm, hắn như bị điện giật liền đẩy Dương Thủy Tú ra và lớn tiếng nói:
- Em làm gì?
Hôm nay Dương Thủy Tú bị Dương Thủy Tiên gọi tới. Dương Thủy Tiên phân tích tương lai phát triển của Hác Duệ Bân với Dương Thủy Tú, bây giờ không buộc chặt Hác Duệ Bân, sau này Hác Duệ Bân mà phát triển thì sẽ không có lợi cho Dương gia. Dương Thủy Tiên còn nói với Dương Thủy Tú rằng trước đây Hác Duệ Bân đã lén nhìn cô, trong lòng nhất định có ý. Người ta có quyền sẽ có vợ hai, vợ ba, bây giờ Hác Duệ Bân có quyền, làm vợ hai cũng được mà.
Nghe Dương Thủy Tiên phân tích, Dương Thủy Tú thấy cũng có lý. Lại nghĩ lúc mình còn học Dương Hoa Cường đã mất trinh, như vậy quan hệ với Hác Duệ Bân cũng không phải không được vì thế hai chị em liền quyết định làm việc này.
- Anh, em vẫn thầm yêu anh. Bây giờ anh và chị đã ly hôn, em sẽ chăm sóc anh.
Dương Thủy Tú lại lao vào lòng Hác Duệ Bân.