Quan Khí
Chương 1271 : Sự tức giận tạo thành lực lượng
Ngày đăng: 20:31 18/04/20
Truyền thông càng lúc càng đưa tin mạnh về việc này. Vài hôm sau Vương Trạch Vinh mới phát hiện sức ảnh hưởng của Tập đoàn Qingtian ở Trung Quốc nằm ngoài dự đoán của hắn.
Những mối quan hệ từ nhiều năm qua do Tập đoàn Qingtian dùng tiền tạo thành, bây giờ đã thể hiện được uy lực. Đủ các cấp độ nói giúp, người phê bình cách làm của Nam Điền càng lúc càng nhiều.
Nửa đêm khi Vương Trạch Vinh vừa lên giường thì nhận được điện thoại đặc biệt.
Vương Trạch Vinh thấy đây là số chuyên môn dành cho Thập cục thì hơi động tâm. Hắn nghe thấy là giọng của Bí thư Lâm.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, thái độ của các đồng chí đối với Tập đoàn Qingtian là rất chính xác. Biết các đồng chí gặp áp lực lớn nên tôi gọi điện cho đồng chí. Trung ương rất tin vào các đồng chí, cần Trung ương ủng hộ thì Trung ương sẽ ủng hộ.
Bí thư Lâm muộn như vậy mà còn gọi điện nói lời này, đây chính là Bí thư Lâm tỏ thái độ. Lời này làm Vương Trạch Vinh biết Trung ương ủng hộ cách làm của Nam Điền.
- Tổng bí thư, bây giờ Nam Điền vẫn còn có thể ứng phó, chẳng qua chỉ là một công ty nước ngoài mà thôi.
Vương Trạch Vinh cũng thể hiện khí phách của mình.
Bí thư Lâm nghiêm túc nói:
- Bây giờ chúng ta nói chính là xây dựng kinh tế, có một số cán bộ quên bọn họ là người Trung Quốc, tất cả đều hoa mắt vì tiền. Tập đoàn Qingtian chính là mồi lửa để thử, Trung ương phải cảm ơn các đồng chí ở việc này. Nếu Nam Điền không nhằm vào Tập đoàn Qingtian, Trung ương đúng là quên việc giáo dục cán bộ.
Dù sao cũng là Tổng bí thư nên nhìn vấn đề ở góc độ rất cao. Vương Trạch Vinh có chút giật mình, Tập đoàn Qingtian chỉ gặp chút chuyện mà bao cán bộ nhảy ra nói theo, đây đâu phải việc nhỏ. Nếu như cán bộ cao cấp còn có thể bị mua chuộc thì đó sẽ dần dẫn tới Đảng mất, nước mất, bảo sao Bí thư Lâm muộn như vậy còn không ngủ.
- Tổng bí thư, đây dù sao chỉ là số ít, hầu hết cán bộ của chúng ta là tốt.
Vương Trạch Vinh nói.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh,mình chuyện Tập đoàn Qingtian không chỉ có là chuyện riêng của Nam Điền, đây là chuyện liên quan đến quốc gia, cậu cứ mạnh dạn mà làm.
Bí thư Lâm nói xong rồi dập máy.
Vương Trạch Vinh nghe xong thì không thể ngủ. Hắn bắt đầu suy nghĩ lời của Bí thư Lâm. Điều Bí thư Lâm lo lắng không phải là thừa. Đây chỉ là một Tập đoàn Qingtian xảy ra chuyện mà đã nhiều người nói giúp, phê bình mình. Vậy thêm vài công ty nữa thì sao?
Đây đúng là không phải việc nhỏ.
Mắt Hà Tổ Cường sáng lên mà nói:
- Đây đúng là việc khó giải quyết, giao cho Bộ Ngoại giao là tốt rồi.
Vương Trạch Vinh mặc dù có chút không hài lòng vì nhà Nhạc San San không phối hợp, nhưng hắn cũng không muốn chuyện của Nhạc San San liên quan tới bọn họ.
Không biết sao một ngay sau chuyện nhà Nhạc San San muốn sáng Nhật Bản đã truyền ra làm mọi người càng thêm tức giận.
Vương Trạch Vinh từ Hà Tổ Cường mà biết việc người nhà Nhạc San San xin sang Nhật Bản đã được phê duyệt.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên vì đã xuất hiện một việc. Hà Tổ Cường gọi tới và nghiêm túc nói:
- Bí thư Vương, xảy ra chuyện, nhà Nhạc San San tối qua đã hết hết.
- Cái gì?
Vương Trạch Vinh nghe mà giật mình, việc này sao vậy?
- Các đồng chí không phải đã phái người bảo vệ sao?
- Bởi vì hôm nay có thể sẽ lên máy bay rời khỏi Nhật Bản, nhà Nhạc San San tối qua lên xe của Tập đoàn Qingtian phái đến để đi nói chuyện với Tập đoàn Qingtian. Không ngờ xe đi được nửa đường thì bị một xe tải đâm vào và rơi xuống núi, cả nhà và lái xe đã chết.
Vương Trạch Vinh biết đây là do một người tức giận gây ra.
Hà Tổ Cường nói tiếp:
- Lái xe lúc ấy đã đi tự thú. Anh ta còn thấy tiếc vì không giết được Nhạc San San.
- Là ai?
- Chúng tôi đã điều tra thì là một người không nghề nghiệp mà thôi, chỉ là do tức giận, tên là Vương Tuấn Thanh.