Quan Khí
Chương 1282 : Quan điểm mới
Ngày đăng: 20:32 18/04/20
Vương Trạch Vinh bây giờ biết quan trọng nhất với mình chính là phát triển Nam Điền. Bây giờ Trung ương đã có ý để Nam Điền lên cấp, quan trọng là xem Nam Điền có thể đạt được đủ tiêu chuẩn hay không? Muốn đi được đến nước đó thì còn thêm nhiều khoảng cách, một năm có thể đạt được không? Nói thật Vương Trạch Vinh cũng không quá tin tưởng.
Vương Trạch Vinh vừa xuống máy bay liền nhận được điện của ông bố gọi tới. Vương Đại Hải lớn tiếng nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, con làm lãnh đạo kiểu gì thế hả. Con xem tình hình miền núi Nam Điền đi, bố thấy nóng mặt thay cho các lãnh đạo.
Vương Trạch Vinh nghe thấy ông bố mình nói như vậy liền vội vàng hòi nguyên nhân.
Nghe Vương Đại Hải nói, Vương Trạch Vinh mới biết ông không ngờ đi tham gia trợ giúp miền núi nghèo của Nam Điền. lần này đến một bản rất xa, thấy dân trong núi ngay cả quần áo cũng không mua nổi, ông liền gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cũng biết Nam Điền có việc này, tâm trạng cũng rất nặng nề. Hắn vội vàng nói mình sẽ mau chóng thay đổi tình hình lạc hậu này của Nam Điền.
Lần này lên Bắc Kinh không nhiều việc nên Vương Trạch Vinh có một chút thời gian tự hỏi, cũng không quá cấp thiết với việc lên cấp của Nam Điền như trước.
Vương Đại Hải gọi đến cũng là lời nhắc nhở với Vương Trạch Vinh. Làm Bí thư tỉnh ủy thì phải lo cho quần chúng nhiều hơn.
Sau khi về Nam Điền, Vương Trạch Vinh lập tức triệu tập Hội nghị thường ủy nghiên cứu chuyện phát triển của Nam Điền. Theo Vương Trạch Vinh nghĩ mình là Bí thư tỉnh ủy, toàn bộ phát triển mới là quan trọng nhất.
Âu Dương Ý Kiên – Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy suy nghĩ thật nhanh, sau khi nghe Vương Trạch Vinh nói một lúc, trong mắt y lộ rõ vẻ vui mừng. Trong lòng Âu Dương Ý Kiên thầm nghĩ Vương Trạch Vinh lên là sớm hay muộn.
Nhìn mọi người, Âu Dương Ý Kiên nghiêm túc nói:
- Bí thư Vương nói làm chúng ta phải suy nghĩ thật sâu. Cùng phát triển, nâng cao chất lượng sống, đó là quan điểm phát triển. Đừng nhìn chỉ là một câu nói nhưng tồn tại đạo lý rất quan trọng. Đầu tiên là cùng phát triển, lời này đại biểu lợi ích của quần chúng nhân dân Nam Điền, đây là tư tưởng một lòng vì nhân dân. Sau đó nâng cao chất lượng sống, quần chúng nhân dân chúng ta cần gì, ở tình hình này bọn họ không phải muốn giàu mà là muốn cuộc sống. Quần chúng bây giờ bị vây trong nghèo khó, có sinh tồn thì mới có thể nói tới một cuộc sống tốt, đây là quá trình nâng cao chất lượng sống. Bí thư Vương nói rất đúng, tất cả đều phải làm từ thực tế, thoát nghèo, phát triển, giàu có là ba vấn đề. Chúng ta có một số cán bộ luôn nói giàu có, thực ra đối với đông đảo quần chúng nhân dân miền núi Nam Điền thì thoát nghèo mới là điều bọn họ cần nhất. Tôi cho rằng toàn tỉnh nên nghiêm túc học tập lời Bí thư Vương nói.
Nghe Âu Dương Ý Kiên nói, mọi người nhìn Vương Trạch Vinh với vẻ khác một chút. Đây không chỉ là vấn đề câu nói, mà là Vương Trạch Vinh bắt đầu hình thành tư tưởng của mình. Tư tưởng này mặc dù mới bắt đầu xuất hiện nhưng ai cũng biết một lãnh đạo quốc gia nếu muốn thành tựu thì phải hình thành tư tưởng của mình. Vương Trạch Vinh đột nhiên đưa ra quan điểm này là rất không dễ dàng. Tin rằng theo sự phát triển của hắn thì quan điểm này không ngừng được hoàn thiện.
Vương Trạch Vinh không ngờ Âu Dương Ý Kiên lại đẩy cao quan điểm của mình lên như vậy, hắn nhìn Âu Dương Ý Kiên mà có chút ngạc nhiên.
Chẳng qua đối với Vương Trạch Vinh mà nói như vậy cũng được, chỉ cần mọi người có thể hiểu suy nghĩ của hắn là được.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói:
- Ý của Trưởng ban Âu Dương Ý Kiên rất đúng. Chúng ta cần đó là làm cho quần chúng Nam Điền không ngừng phát triển, nâng cao chất lượng sống. Chúng ta phải chú tâm vào việc coi trọng nâng cao chất lượng sống của quần chúng ở tầng thấp nhất. Công tác thu hút đầu tư cũng không thể bỏ qua, chỉ có thể phát triển toàn diện thì mới được.