Quan Khí
Chương 1290 : Mời ăn cơm
Ngày đăng: 20:32 18/04/20
Chuyện trong hội nghị nằm ngoài suy đoán của mọi người. Hầu hết mọi người đều rất khó hiểu với hành vi của Ngụy Quý Tài và Hà Tranh, đúng là không tìm ra nguyên nhân.
Trịnh Kiến Lâm bây giờ đang rất tức giận. Y vẫn luôn khống chế huyện trong tay, bây giờ có hai người chống đối làm y thấy uy tín của mình bị mất. Y nghĩ không cho hai người này một bài học thì không được.
Nghĩ thế Trịnh Kiến Lâm nhìn Chu Trung Hòa và nói:
- Việc sử dụng tiền trợ cấp thì trong Hội nghị thường ủy đã thông qua, số ít phục tùng đa số, đây chỉ là tạm thời dùng, đâu có nghiêm trọng như một số đồng chí nói. Hy vọng các đồng chí không nên chụp mũ loạn. Nếu hai đồng chí Ngụy Quý Tài và Hà Tranh có suy nghĩ thì tôi thấy trong lần tiếp đón Bí thư Vương thì hai đồng chí không cần tham gia. Tôi thấy Huyện ủy có thể nghiên cứu việc phân công công việc của hai đồng chí.
Mọi người thầm nghĩ Trịnh Kiến Lâm vốn bá đạo, xem ra Ngụy Quý Tài và Hà Tranh đã làm mất lòng Trịnh Kiến Lâm rồi.
Lúc này Ngụy Quý Tài và Hà Tranh lại thở phào nhẹ nhõm, hai người nhìn nhau, Hà Tranh nói:
- Tôi kiên quyết với ý kiến của mình, quyết không thể tham ô tiền trợ cấp.
Ngụy Quý Tài cũng nghiêm túc nói:
- Huyện ủy cho dù quyết định chuyện gì cũng phải nhất trí với Trung ương, với Tỉnh ủy. Xuất hiện hành vi như vậy thì tôi cho rằng phải ghi chép lại. Phải báo cáo tình hình hội nghị hôm nay lên Thị ủy.
Hai người vừa nói như vậy khiến mọi người thấy có vấn đề. Đây là Ngụy Quý Tài và Hà Tranh muốn chia rõ ranh giới với Trịnh Kiến Lâm. Làm vậy có tác dụng gì?
Trịnh Kiến Lâm đúng là rất tức. Ngụy Quý Tài chống đối thì thôi, Hà Tranh vốn theo hắn sao lại như vậy?
- Tất cả đều là chuyện do tập thể Huyện ủy quyết định, việc này nhất định sẽ ghi lại. Tan họp.
Trịnh Kiến Lâm phát hiện hội nghị hôm nay làm người ta rất khó chịu.
Vương Trạch Vinh căn bản không biết chuyện xảy ra ở Huyện ủy Ngưu Lan, bản thân hắn đang đứng ở một thôn nghèo của Xã Thiên Tỉnh mà tâm trạng rất không tốt.
Ở đây cũng có vấn đề, tiền trợ cấp cũng không được phát tới tay quần chúng. Nhìn những thứ quần chúng ăn, hắn cảm thấy mình không sát sao trong việc quản lý tỉnh.
Mọi người đều thấy rõ Vương Trạch Vinh rất không hài lòng, Tất Kim Hàng nói:
Không biết sao Vương Trạch Vinh lại hỏi như vậy, mọi người nhìn nhau. Nói thật không có mấy Lãnh đạo thị ủy từng tới Xã Thiên Tỉnh. Ngoài hai người tuổi cao một chút giơ tay thì ngước khác có chút xấu hổ nhìn Vương Trạch Vinh.
Trần Ba chưa đến đây.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người rồi nói:
- Các đồng chí đi lâu như vậy thì chắc cũng đã đối. Hôm nay tôi mời mọi người ăn cơm. Tôi đã đưa tiền cho một nông dân, mọi người ngồi xuống ăn.
Bí thư Vương mời mọi người ăn?
Mọi người nhìn nhau mà rất khó hiểu. Bí thư Vương gọi mọi người đến tận đây chỉ vì mời ăn cơm?
Nhìn đồ ăn mang lên, các Thường vụ thị ủy trợn mắt há mồm.
Đây đều là dau rại, căn bản không có chút thịt nào.
- Ăn đi.
Vương Trạch Vinh nói xong liền cầm đũa gắp ít rau cho mình.
Trần Ba nhìn đồ như cho lợn ăn ở trong bát mình.
Các Lãnh đạo thị ủy vốn ăn ngon quen bây giờ thấy đồ này đều nhăn nhó mặt mày. Bí thư Vương tự gắp cho mình, mọi người nhìn nhau rồi đành phải gắp ăn thứ mà chưa bao giờ thấy.
Không có dầu mỡ, không hề có kỹ thuật, đây chỉ là bỏ vào nước mà đun sôi lên.
- Tôi nghe nói mọi người bây giờ hay bị cao huyết áp, tiểu đường … rất nhiều người ăn thịt cá nhiều nên bây giờ ăn mấy món thiên nhiên sẽ có lợi cho cơ thể. Hôm nay tôi mời mọi người ăn là thứ mà quần chúng ở đây ăn hàng ngày, đây đều là đồ ăn sạch.
Vương Trạch Vinh nói như vậy khiến các Lãnh đạo thị ủy đều biết Vương Trạch Vinh rất tức giận.