Quan Khí​

Chương 1292 : Vấn đề nhà ở

Ngày đăng: 20:32 18/04/20


Trong nhà khách thị ủy Lâm Mang, Vương Trạch Vinh đang nói chuyện với nhân viên bộ máy Thị ủy. Tuy nói Thành phố Lâm Mang có vấn đề, Vương Trạch Vinh cũng không dự định xử lý tất cả. Hắn tin trong này còn có cán bộ tốt. Hắn nói chuyện với mọi người là muốn xem ai có chính khí.



Sau khi về thành phố, các Thường vụ thị ủy đều rất cẩn thận. Bọn họ biết lần này Bí thư Vương rất tức giận, không ai biết Bí thư Vương sẽ trút giận xuống đầu ai.



Trần Ba là Bí thư thị ủy càng sợ hơn, y không dám về nhà mà cứ ở lại nhà khách thị ủy.



Sau khi tiến hành xem xét các thành viên bộ máy, Vương Trạch Vinh cảm thấy rất khó hiểu. Bộ máy thành viên Thị ủy không có mấy người có chính khí.



Sau khi ăn xong, Vương Trạch Vinh vừa ăn vừa hút thuốc và suy nghĩ.



Một nơi muốn phát triển thì bộ máy là rất quan trọng. Hắn bây giờ phải thay đổi cách dùng người.



Người của hắn bây giờ đã khác trước, bây giờ rất nhiều người dựa vào nên khó tránh khỏi nhiều loại hỗn tạp, đã đến lúc phải phát hiện nhiều cán bộ tốt.



Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Tất Kim Hàng gõ cửa đi vào.



Vương Trạch Vinh chỉ vào ghế rồi nói:



- Từ tình hình các anh tìm được thì tình hình Thành phố Lâm Mang là như thế nào?



Lực lượng Thập cục rất mạnh, ở đâu cũng có nhân viên của bọn họ. Vương Trạch Vinh chưa về thành phố thì Tất Kim Hàng đã được lệnh tìm hiểu đánh giá của quần chúng nhân dân với Thị ủy.



- Bí thư Vương, có một vấn đề tôi nghĩ ngài nên chú ý.



Tất Kim Hàng nói.



Đưa cho Tất Kim Hàng điếu thuốc, Vương Trạch Vinh ra hiệu cho đối phương cứ nói.




- Lão Chu, việc này rõ ràng là tham ô, các anh nghĩ như thế nào?



Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.



- Bí thư Vương, đây là hành vi rất phổ biến. Tôi lo Nam Điền xử lý sẽ ảnh hưởng tới cả nước. Hơn nữa sau nhiều năm khiến số nhân viên dính vào rất nhiều, đây là cả một dây chuyền.



Vương Trạch Vinh nghe rõ ý của Chu Minh Thành, chuyện này là hành vi phổ biến, nói cách khác có một quần thể lợi ích khổng lồ trong đó. Nam Điền mà vạch trần thì sẽ làm mất lòng nhiều người, khó có thể thực hiện.



Vương Trạch Vinh bây giờ liền hiểu vì sao Trung ương vẫn muốn làm mà không có tiến triển mấy. Việc này xử lý đúng là rất khó khăn.



Sao bây giờ?



Vương Trạch Vinh cũng có chút khó xử.



Chu Minh Thành cũng không nói gì mà đang đợi chỉ thị của Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh cắn răng, chuyện này nếu hắn đã biết thì không thể bỏ mặc. Mặc dù không ảnh hưởng được tới cả Trung Quốc nhưng trong tỉnh Nam Điền phải xử lý.



Vương Trạch Vinh liền nghiêm túc nói với Chu Minh Thành:



- Lão Chu, Thành phố Lâm Mang tồn tại rất nhiều vấn đề. Lần này tôi tới thì thấy tiền trợ cấp không được phát cho quần chúng, đã đến lúc không xử lý không được. Các anh lập tức tổ chức nhân viên có năng lực đến Thành phố Lâm Mang, điều tra hành vi tham ô tiền trợ cấp, đồng thời điều tra người có hành vi vi phạm khi mua nhà. Xuất hiện vấn đề thì dù là ai cũng phải xử lý, sau đó nhân rộng ra toàn tỉnh.



- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi lập tức bố trí.



Chu Minh Thành liền tỏ thái độ sẽ phái người đến Thành phố Lâm Mang.