Quan Khí​

Chương 122 : Hàm Yên tới

Ngày đăng: 20:08 18/04/20


Sáng mồng hai, Vương Trạch Vinh bị mẹ gọi dậy bắt đến đón Lữ Hàm Yên. Tâm trạng Tiền Thanh Phân lúc này mọi người đều có thể hiểu. Vương Trạch Vinh khó khăn lắm mới thành công với một cô gái mà.



Hôm qua sau khi ra khỏi nhà Chu Lâm, Vương Trạch Vinh lại đến nhà Trương Thuận Tường ngồi một chút. Mặc dù Trương Thuận Tường tỏ vẻ yếu thế trong Huyện ủy nhưng vẫn có nhiều người đến chúc tết. Vương Trạch Vinh đến làm y rất cao hứng. Từ sau khi có mâu thuẫn với Trịnh Chí Minh, Trương Thuận Tường càng nhẫn nhịn hơn rất nhiều. Trương Thuận Tường lúc đầu vì cạnh tranh với Cố Hồng Quân nên bắt buộc phải hợp sức với Trịnh Chí Minh. Nhưng y tuyệt đối không ngờ Trịnh Chí Minh lại có quan hệ với lãnh đạo trên thành phố, hơn nữa còn đoạt được chức Bí thư huyện ủy. Điều này làm Trương Thuận Tường không thể chịu.



Trong chốn quan trường không bao giờ có bằng hữu vĩnh viễn. Trương Thuận Tường tức giận nên không muốn làm đồng minh với Trịnh Chí Minh nữa. Mà Trịnh Chí Minh thấy lực lượng mình lớn nên cũng không còn cần Trương Thuận Tường nữa.



Nhưng sau khi có mâu thuẫn với Trịnh Chí Minh, Trương Thuận Tường không ngờ người của Cố Hồng Quân lại chạy sang Lý Duy Hà khiến y trở thành lực lượng yếu nhất. Vì thế thời gian này hắn rất giận. Hôm nay Vương Trạch Vinh đến làm cho Trương Thuận Tường thấy cảnh tượng mới. Trương Thuận Tường thông qua bạn học trên tỉnh biết được tình huống của Vương Trạch Vinh ở khóa học Thanh niên xuất sắc, biết Vương Trạch Vinh bây giờ có căn cơ. Nếu như Vương Trạch Vinh về huyện và kết thành đồng minh với mình thì không biết chừng có thể vãn hồi cục diện.



Vương Trạch Vinh ngồi nói chuyện khá lâu trong nhà Trương Thuận Tường. Trương Thuận Tường không ra vẻ lãnh đạo mà thể hiện mình cùng cấp, cuối cùng Trương Thuận Tường còn mời Vương Trạch Vinh ở lại ăn cơm. Trương Thuận Tường thay đổi như vậy làm Vương Trạch Vinh không quá quen. Vương Trạch Vinh cảm thấy mình như đã là lãnh đạo rồi vậy.



Vương Trạch Vinh lái xe chạy đến nhà Lữ Hàm Yên, hắn cảm thấy trước mình thấy lãnh đạo huyện quá xa vời không ngờ bây giờ ở ngay cạnh mình.



- Con nhìn ra cửa sổ mấy lần rồi đó.



Lữ Khánh Phân thi thoảng lại thấy Lữ Hàm Yên nhìn ra ngoài liền cười mắng.



- Mẹ này...



Lữ Hàm Yên có chút xấu hổ.



Nàng đang chờ Vương Trạch Vinh đến đón mình. Nghĩ đến chuyện gặp bố mẹ chồng là Lữ Hàm Yên lại lo lắng, trong lòng không khỏi suy nghĩ miên man mà càng nghĩ càng sốt ruột. Thi thoảng nàng lại chạy ra cửa sổ xem Vương Trạch Vinh đã đến chưa.



Nhìn con gái mặc rất đẹp, tâm trạng Lữ Khánh Phân lúc này cũng rất phức tạp. Con gái lớn cuối cùng cũng lấy chồng làm cho bà cảm thấy hơi mất mát.



Lữ Hàm Yên nghe thấy tiếng chuông liền chạy nhanh ra mở. Lữ Khánh Phân thấy thế không khỏi lắc đầu.



Vương Trạch Vinh mỉm cười đứng ở cửa.



- Anh đến rồi.



Lữ Hàm Yên cố ra vẻ bình tĩnh mà nói.



- Đi đi.



Lữ Khánh Phân biết tâm trạng Lữ Hàm Yên nên cười nói.



- Cô, cháu đưa Hàm Yên đi.



Vương Trạch Vinh nói với Lữ Khánh Phân.



Nhìn hai người rời đi, Lữ Khánh Phân đột nhiên cảm thấy căn phòng trở nên vắng vẻ.



Lữ Hàm Yên hôm nay mặc rất đẹp để lưu ấn tượng tốt cho bố mẹ chồng. Lữ Hàm Yên vốn đã đẹp nên càng tôn thêm khí chất cao nhã của nàng.



Nhìn Lữ Hàm Yên mặc như vậy, Vương Trạch Vinh không khỏi cười cười.



Lữ Hàm Yên khẽ đấm Vương Trạch Vinh rồi nói:



- Có gì đáng cười chứ?



Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời cảm thấy rất sung sướng. Mình so với trước kia đã thay đổi quá nhiều, trước kia hắn thật không dám nghĩ tới mình sẽ mang một người đẹp như vậy về nhà.
Tâm trạng Lữ Hàm Yên rất tốt nên nói:



- Mình đến siêu thị rồi về nhé?



Vương Trạch Vinh cười cười gật đầu.



- Vương Trạch Vinh.



Hai người vừa vào siêu thị thì bạn học của Vương Trạch Vinh là Hí Huy thấy bọn họ liền gọi.



Nghe thấy có người gọi, Vương Trạch Vinh nhìn lại thì thấy là Hí Huy.



- Ha ha, đúng là ông rồi. Ông bây giờ giỏi rồi, người cả huyện đều biết tên ông.



Hí Huy đấm Vương Trạch Vinh rồi cười nói.



Thấy Hí Huy ở đây, Vương Trạch Vinh cũng thấy vui vẻ mà nói:



- Sao ông lại chạy tới đây?



- Đi với bạn gái mà. Cô ấy cũng là con gái nhà máy chỗ ông ở.



Hí Huy lập tức giới thiệu bạn gái:



- Vương Trạch Vinh, bạn học của anh.



Vương Trạch Vinh nhận ra cô gái này. Đây là con gái nhà ông lão cạnh nhà hắn.



- Vương ca, không ngờ lại gặp anh ở đây.



Cô gái cười nói.



- Hai người biết nhau à?



Hí Huy hỏi.



- Còn quen trước cả ông đó.



Vương Trạch Vinh cười nói.



Hai người nói chuyện vài câu, Hí Huy nói:



- Không nói chuyện với ông nữa. Hôm nào bạn bè gặp mặt ông nhớ đi đó. Ông bây giờ là người làm lớn nhất rồi. Mỗi lần gặp mặt là mọi người liền nói chuyện về ông, ông đúng là ngồi tên lửa.



Trong giọng Hí Huy rõ ràng để lộ vẻ hâm mộ.



Vương Trạch Vinh nghe vậy thấy rất vui. Trước kia lúc tham gia gặp mặt thì hắn không quyền không thế, bây giờ không biết tham gia sẽ như thế nào. Vương Trạch Vinh nghĩ vậy liền cười thầm trong lòng. Mình bây giờ còn muốn khoe khoang, đúng là chưa đủ thành thục về chính trị.



Các cô gái đi siêu thị đúng là điên cuồng, Lữ Hàm Yên cũng không ngoại lệ. Hai người vốn định đi một chút là về, nhưng kết quả mất hơn hai tiếng. Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than đi với bạn gái cũng mệt.