Quan Khí​

Chương 1319 : Nghi ngờ

Ngày đăng: 20:32 18/04/20


Suy nghĩ mở rộng làm Vương Trạch Vinh không muốn ở lại Bắc Kinh lâu, hắn lập tức về Nam Điền.



Bây giờ trong lòng Vương Trạch Vinh chỉ có một suy nghĩ là phải phục vụ nhân dân thật tốt.



Đương nhiên Vương Trạch Vinh còn có một suy nghĩ đó là sau đó hắn sẽ lợi dụng năng lực của mình mà phát hiện nhân tài cho quốc gia. Mặc dù chuyện này khá khó khăn nhưng ánh mắt của hắn không còn giới hạn trong Nam Điền nữa. Hắn hy vọng mình có thể tìm ra những người muốn làm tốt công việc.



Vương Trạch Vinh đã nhiều lần nói phục vụ nhân dân, mỗi lần nói hắn đều có chút nghi ngờ đồng thời hắn cũng biết rất nhiều nhân viên công chức đều nói như vậy. Nhưng hành động thực tế của bọn họ lại khác. Chẳng qua bây giờ Vương Trạch Vinh lại không hề nghi ngờ, hắn từ quan khí của mình có thể nhìn ra ai thật lòng phục vụ nhân dân thì quan khí sẽ thay đổi hẳn.



Chẳng qua suy nghĩ này Vương Trạch Vinh chỉ có thể chôn sâu trong lòng, hắn không thể nói ra về chính khí trong quan khí. Dù nói ra ai tin chứ. Nam Điền rất nhiều việc, Vương Trạch Vinh vừa về liền không ngừng tham gia hội nghị bố trí công việc.



Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng nhìn ra chút khó hiểu ở mọi người.



Chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Hoa về liền chạy đến để hỏi dò ý của Vương Trạch Vinh.



Sau khi Hải Đông xảy ra chuyện, nhiều người đang thầm đoán bước tiếp theo của hắn. Hầu hết mọi người đều cho rằng Vương Trạch Vinh rất có thể đến Hải Đông làm Bí thư, điều này phù hợp với việc lên chức của Vương Trạch Vinh.



Thấy Ngụy Trung Hoa lúc này, Vương Trạch Vinh cũng không nói ý của mình ra.



Ngụy Trung Hoa vừa đi, Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Ý Kiên đã đến



Đây là người của Lão bí thư, Vương Trạch Vinh cũng rất nhiệt tình với đối phương. Vương Trạch Vinh đứng lên bắt tay rồi mời đối phương ngồi xuống mà nói:



- Đồng chí Ý Kiên có chuyện gì vậy?



- Bí thư Vương, là như thế này. Sau khi Nam Điền bắt đầu xây dựng nhiều thì trong đội ngũ cán bộ có nhiều nhân vật tiêu biểu. Lần này căn cứ ý kiến của Tỉnh ủy nên muốn chọn tiêu biểu trong Đảng. Toàn tỉnh đã chọn ra mười cán bộ tiêu biểu, mời ngài phê duyệt.



Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ khi mình đến Bắc Kinh đã bố trí việc này. Do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy dẫn đầu kết hợp với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy, bây giờ xem ra đã chọn được người.



Cầm danh sách mà Âu Dương Ý Kiên đưa lên, Vương Trạch Vinh cẩn thận đọc.



Là một người từ cán bộ xã đi lên, Vương Trạch Vinh hiểu rõ nhiều vấn đề lừa gạt. Nhìn bản danh sách, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ người trong đây có thực sự tốt như vậy không?




Một bên nghe báo cáo, Vương Trạch Vinh nhìn người ngồi ở đây. Với suy nghĩ của Vương Trạch Vinh thì đồng chí Hoàng Thành Phong nhất định ngồi ở đây. Nếu như y ngồi đây thì với chính khí của đối phương thì mình hoàn toàn có thể nhìn ra. Hắn nhìn mọi người thì thấy tuy có người có chính khí nhưng đâu đến mức được đánh giá cao như thế kia.



- Các vị lãnh đạo, phân cục chúng tôi dưới sự lãnh đạo chính xác của cấp trên đã có nhiều tấm gương cảm động điển hình. Lần này trong danh sách cán bộ ưu tú đề cử lên Tỉnh ủy thì có đồng chí Hoàng Thành Phong. Đây là đồng chí rất xuất sắc.



Nghe tới đây, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Không biết đồng chí Hoàng Thành Phong là đồng chí nào? Có đến đây không?



Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, mọi người ngồi đây liền lộ ra các vẻ mặt khác nhau.



Vương Trạch Vinh đã chú ý quan sát vẻ mặt mọi người. Làm hắn khó hiểu chính là vẻ mặt mọi người khác nhau rất nhiều.



Khi Vương Trạch Vinh hỏi xong liền cười cười nhìn các lãnh đạo phân cục đường sắt. Hắn nhìn vào đồng chí có chính khí nhiều nhất.



- Bí thư Vương, tôi là Hoàng Thành Phong.



Đúng lúc này chỉ thấy một người đàn ông trung niên béo trắng đầy kích động đứng lên.



Thấy người này đứng lên, mắt Vương Trạch Vinh trợn tròn.



Theo Vương Trạch Vinh quan sát thì người này gần như không hề có chính khí.



Thấy đối phương là Hoàng Thành Phong, Vương Trạch Vinh vừa giật mình và thầm nghĩ đánh giá kia có đúng hay không?



Vì quá bất ngờ nên Vương Trạch Vinh ho khan một tiếng, thiếu chút nữa chảy nước mắt.



Thấy Vương Trạch Vinh ho khan nhiều như vậy, mọi người rất ngạc nhiên và không biết nên làm như thế nào.



Hoàng Thành Phong đứng đó không được, ngồi không xong. Nhìn Vương Trạch Vinh, y đúng là không rõ sao Bí thư tỉnh ủy Vương lại ho nhiều như vậy.