Quan Khí​

Chương 1333 : Tụ hội

Ngày đăng: 20:33 18/04/20


Đối với việc Vương Trạch Vinh không phối hợp, Chu Chí Tường rất không hài lòng. Vương Trạch Vinh bây giờ có tiếng là đấu hủ bại. Từ tình hình ở Thành phố Xuân Dương có thể thấy Vương Trạch Vinh là kẻ không sợ trời không sợ đất. Nếu Vương Trạch Vinh thật sự quyết tâm động đường sắt thì phiền phức là không nhỏ.



Đối với đám người Chu Chí Tường mà nói thì Vương Trạch Vinh đúng là đáng để lôi kéo. Chỉ cần Vương Trạch Vinh tham gia vào thì lực lượng của mọi người càng tăng thêm, làm việc cũng thuận lợi hơn.



Hôm nay Chu Chí Tường đã nói thật lòng, ở tình hình bình thường thì cách làm này là dễ dàng được chấp nhận. Đối với việc này Chu Chí Tường đã nhiều lần thử và xác xuất thành công rất cao. Hơn nữa còn ám chỉ lực lượng của mình để dọa kẻ khác.



Nhưng bây giờ xem ra biện pháp này không có tác dụng đối với Vương Trạch Vinh.



Nhìn Vương Trạch Vinh lạnh nhạt ngồi đó, Chu Chí Tường đúng là không hiểu rõ người này.



Nếu nói thái độ của Vương Trạch Vinh là kiên quyết thì từ trong giọng của hắn lại không thấy lời phản đối. Cho dù là mấy lời khách sáo cũng không có. Nếu như nói hắn không phản đối thì trong giọng lại lộ rõ ý đồ là không bỏ qua việc này.



Bảo sao Vương Trạch Vinh còn trẻ đã lên làm Bí thư tỉnh ủy, người này quá linh hoạt.



Chu Chí Tường biết mọi người đến vị trí này thì cách nói chuyện đều thế. Xem ra biện pháp dùng tình cảm trao đổi với Vương Trạch Vinh đã không đạt được. Như vậy phải trực tiếp nói rõ ra thêm chút nữa mới được.



Chu Chí Tường vỗ vỗ tay rồi như nhớ ra gì đó rồi nói với Vương Trạch Vinh:



- Chú em, chú thấy đầu tôi đó, tối nay có một lần tụ hội cao cấp, cùng đến chứ?



Tụ hội?



Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên và không ngờ có việc này. Đột nhiên mời mình tham gia tụ hội ư? Theo Vương Trạch Vinh nghĩ thì tụ hội đó chính là một đám người ngồi đó nhảy nhót, ngâm chân gì gì đấy. Hắn không thích tham gia mấy hoạt động này. Chẳng qua thấy Chu Chí Tường nghiêm túc mời mình tham gia thì hắn có chút tò mò.



- Ha ha, chỉ là một số người cùng chí hướng muốn tụ tập nói chuyện mà thôi.



Chu Chí Tường vừa cười vừa nói.



Vương Trạch Vinh nói:



- Việc này hình như thích hợp người trẻ tuổi tham gia mà.



Chu Chí Tường cười nói:




- ngài là Bí thư Vương Nam Điền.



Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay đối phương và nói:



- Tổng giám đốc Trương cũng đến sao?



- Ha ha, không ngờ có thể gặp Bí thư Vương ở đây. Tôi sớm muốn tới Nam Điền đầu tư mà không có cơ hội.



Tổng giám đốc này tên Trương Triêu Dân có vẻ rất kích động. Y không ngờ Vương Trạch Vinh lại biết mình.



Nghe đối phương muốn tới Nam Điền đầu tư, Vương Trạch Vinh rất vui vẻ cười nói:



- Nam Điền cần nhiều người tới đầu tư, cũng chào mừng các tập đoàn như của Tổng giám đốc Trương đến phát triển.



- Bí thư Vương có thể cho tôi cách liên lạc không?



Trương Triêu Dân do dự một chút rồi nói.



Nghĩ tới đối phương có thể đến Nam Điền đầu tư, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Tôi không có danh thiếp. Như vậy đi, tôi nói cho anh một số điện thoại, anh đến lúc đó gọi cho tôi.



Nói xong hắn liền đọc số điện thoại.



Trương Triêu Dân rất kích động ghi vào điện thoại di động của mình, rồi lấy quyển sổ tay và ghi vào đó.



Chu Chí Tường lúc này cũng không nói gì, chỉ đứng đó cười cười nhìn Vương Trạch Vinh nói chuyện với Trương Triêu Dân.



Sau khi Trương Triêu Dân hài lòng rời đi, Chu Chí Tường cười nói:



- Hoàn cảnh ở đây được chứ. Chú đúng là nổi tiếng, ở đâu người ta cũng biết và chào đón.