Quan Khí
Chương 1336 : Gặp Tư Mã Hoành
Ngày đăng: 20:33 18/04/20
Vương Trạch Vinh vẫn có cảm tình tốt đối với Tư Mã Hoành. Nghĩ đến việc Tư Mã Tú tham gia vào tham ô bên đường sắt, Vương Trạch Vinh liền muốn thử xem thái độ của Tư Mã Hoành là như thế nào.
Vương Trạch Vinh bây giờ đúng là không thể hiểu suy nghĩ của lãnh đạo quốc gia, bên đường sắt là nỗi đau đầu của lãnh đạo quốc gia, vậy mà con cái bọn họ tham gia.
Vương Trạch Vinh không tin bọn họ không biết điều này.
Khi làm việc, Vương Trạch Vinh bình thường đều giải quyết hết các cản trở thì mới đi làm. Nếu như trong quá trình mà xuất hiện nhân vật lớn như Tư Mã Hoành đứng ra ngăn cản thì sẽ rất khó khăn.
Vương Trạch Vinh gọi cho Tư Mã Hoành để thử xem thái độ.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh muốn đến nhà chơi, Tư Mã Hoành vui vẻ nói:
- Tôi hôm nay vừa lúc ở nhà, cậu lại đây.
Vương Trạch Vinh liền tới nhà Tư Mã Hoành.
Lần này Vương Trạch Vinh không mang theo quà gì. Đến cấp bậc như Tư Mã Hoành thì mang gì cũng không thích hợp.
Vương Trạch Vinh đến, Tư Mã Hoành đứng dậy đón bắt tay hắn mà nói:
- Đồng chí Trạch Vinh, lần này lên Bắc Kinh đã xử lý xong việc chưa?
- Ủy viên trưởng, lần này lên Bắc Kinh tôi chủ yếu là đi gặp Bộ trưởng Bộ Giao thông bàn về việc xây dựng đường sắt Nam Điền.
Vương Trạch Vinh lập tức nói đến việc đường sắt Nam Điền.
Nghe Vương Trạch Vinh nói đến Chu Chí Tường, Tư Mã Hoành nhíu mày nói:
- Chuyện đường sắt rất phức tạp.
- Ủy viên trưởng, tôi muốn báo cáo với ngài một chuyện.
Vương Trạch Vinh đã nghĩ kỹ lần này chính là muốn thử dò xét thái độ của Tư Mã Hoành đối với việc Tư Mã Tú tham gia vào bên đường sắt.
- Ồ, là chuyện gì?
Tư Mã Hoành dựa lưng vào ghế mà nói.
Vương Trạch Vinh liền trực tiếp nói chuyện Chu Chí Tường mời mình đi tụ hội, đặc biệt nói việc mình gặp Tư Mã Tú ở đây.
Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên vì không ngờ Tiền Minh Phú nói ra như vậy.
Tiền Minh Phú cười khổ một tiếng rồi nói:
- Không giấu gì anh, tôi đúng là hy vọng anh có thể thành công.
Vương Trạch Vinh đột nhiên hiểu ra Tiền Minh Phú chính là hy vọng mình làm cho Tư Mã Tú xảy ra chuyện, chỉ như vậy thì y mới thoát được Tư Mã Tú.
Vương Trạch Vinh hỏi:
- Chẳng lẽ Ủy viên trưởng không biết?
Tiền Minh Phú cười khổ một tiếng rồi nói;
- Có một số người ở Bắc Kinh được chiều từ bé nên không sợ gì cả. Cho dù trong nhà có mắng thì ra ngoài bọn họ cũng muốn làm gì thì làm. Chỉ cần không vi phạm pháp luật thì không ai có thể làm gì bọn họ.
- Chuyện đường sắt chẳng lẽ không vi phạm pháp luật?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Ha ha, bọn họ chỉ là tụ tập lại thôi, chuyện bên đường sắt do Chu Chí Tường đứng trước mặt nên một mình Chu Chí Tường chịu. Anh có thể nghĩ đến thu nhập phi pháp của câu lạc bộ kia. Chuyện này cũng sẽ không dính tới bọn họ, tất cả đều do một giám đốc bọn họ thuê đi làm. Dù nhìn từ góc độ nào cũng không dính đến bọn họ. Có lần một giám đốc câu lạc bộ bị bắt nhưng chưa đầy tiếng sau người này đã ra ngoài. Anh nói lực lượng của đám người Tư Mã Tú thì bọn họ có gì phải lo.
Tiền Minh Phú đúng là biết không ít thứ quan trọng.
Vương Trạch Vinh bắt tay Tiền Minh Phú rồi nói:
- Cảm ơn anh đã chỉ điểm.
Tiền Minh Phú cười cười một tiếng rồi đi vào trong nhà.
Hôm nay đến nhà Tư Mã Hoành, Vương Trạch Vinh biết ông ta là người quyết tâm xử lý chuyện đường sắt.
Vương Trạch Vinh đang lên xe thì Tư Mã Tú từ nhà chạy ra nói với hắn:
- Bí thư Vương, không ngờ anh nhanh như vậy đã đến tố cáo tôi. Chẳng qua anh cho rằng như vậy có thể xử lý chúng tôi sao? Tôi thấy anh phải cẩn thận đó.
Vương Trạch Vinh không muốn nhiều lời với ả này, hắn không đáp lời mà lái xe rời đi.