Quan Khí​

Chương 1362 : Đâm lẫn nhau

Ngày đăng: 20:33 18/04/20


Ngay khi Vương Trạch Vinh bắt đầu phân hóa liên minh của đám người Ngụy Trung Hoa, Chu Thế Khánh cũng tiến hành các hoạt động ở Bắc Cát. Bắc Cát là một bộ phận trong kế hoạch của Chu Thế Khánh, y thấy phải mau chóng ổn định nơi này.



Chu Thế Khánh một lần nữa tới bệnh viện thăm Hướng Minh Chí, thấy Hướng Minh Chí vẫn hôn mê. Y nghe thấy vợ Hướng Minh Chí không ngừng gào khóc, Chu Thế Khánh có chút bực mình. Đây là việc y không ngờ đến.



Sau khi Vương Trạch Vinh rời khỏi Bắc Cát một ngày thì Chu Thế Khánh cũng lên Bắc Kinh. Lần này Trung ương triệu tập hội nghị thảo luận việc điều chỉnh cán bộ một số tỉnh.



Có Chu Thế Khánh phối hợp, Tiền Hồng đã được điều đến Ninh Tây làm Phó bí thư Tỉnh ủy.



Sau khi đẩy Tiền Hồng ra khỏi Bắc Cát, Chu Thế Khánh gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh và nói:



- Trạch Vinh, Tiền Hồng đã được bổ nhiệm.



Vương Trạch Vinh biết đây là Chu Thế Khánh nói với mình là y sắp nhằm vào Bắc Cát.



Chuyện này ngoài bên phía Chu Thế Khánh đang cố gắng, bên phía Hạng Nam cũng cố gắng, nếu không chỉ dựa vào một phá thì Tiền Hồng được điều đi làm Phó bí thư Tỉnh ủy là rất khó khăn. Nhưng hai bên hợp sức thì việc đã thành công.



Vương Trạch Vinh cũng cười nói:



- Đây là việc tốt. Đồng chí Tiền Hồng có năng lực, lần này có thể tiến bộ thì nhờ vào Bí thư Chu. Tôi thay mặt Tiền Hồng cảm ơn anh. Đồng chí Tiền Hồng rất nhanh sẽ tới Ninh Tây.



Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Thế Khánh biết Vương Trạch Vinh sẽ không dính tới Bắc Cát nữa nên cười nói:



- Tin rằng đồng chí Tiền Hồng tới tỉnh mới sẽ phát triển hơn nữa.



Vương Trạch Vinh nói:



- Bí thư Chu, tôi thấy tình hình Bắc Cát rất phức tạp, không chừng sẽ có chuyện.



Chu Thế Khánh nghe thấy thế thì nghĩ Vương Trạch Vinh còn muốn dính vào Bắc Cát nên nói:



- Bí thư Vương, bây giờ Tiền Hồng đã đến Ninh Tây làm Phó bí thư Tỉnh ủy.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Tôi chỉ hy vọng sau đây Bí thư Chu làm việc gì cũng thuận lợi, nhưng nếu xảy ra chuyện gì thì Bắc Cát sẽ có biến hoá.



Chu Thế Khánh lúc này mới yên tâm mà nói:



- Trạch Vinh yên tâm, Bắc Cát không thể loạn được.




- Ha ha, miệng lão Lô tốt thật, xem ra ăn uống rất tốt.



Hai người đều cười phá lên.



Hội nghị hôm nay chủ yếu là phối hợp với tổ công tác Trung ương.



- Lần này sau khi Bắc Cát xảy ra một số việc thì Trung ương rất chú ý. Trung ương lần này muốn tiến hành nghiên cứu bộ máy. Tổ công tác Trung ương gồm các đồng chí Ủy ban kỷ luật Trung ương và Văn phòng Trung ương đến với lực lượng rất mạnh. Tỉnh ủy Bắc Cát chúng ta phải làm tốt công tác tiếp đón.



Lô Xương Nghĩa cũng nói:



- Bí thư Cao nói đúng. Lần này tổ công tác Trung ương đến khảo sát cán bộ Bắc Cát, việc này quan trọng như thế nào thì tôi không cần nói nhiều. Mọi người phải chú ý.



Hai người đều nhấn mạnh việc tổ công tác Trung ương tới. Lúc nói chuyện hai người Cao Cách Ninh và Lô Xương Nghĩa còn cười cười với nhau.



Lần này tổ trưởng tổ công tác Trung ương đến Bắc Cát là Cổ Kiến Sơn.



Cổ Kiến Sơn vừa dẫn đoàn tới Bắc Cát chưa được ấm chỗ thì xuất hiện một việc khiến y đau đầu. Hai chiếc đĩa DVD trên bàn làm y dở khóc dở cười. Chuyện gì thế này, Cổ Kiến Sơn biết mình khó quyết định việc ở Bắc Cát.



Cổ Kiến Sơn liền vội vàng gọi điện về Trung ương báo cáo về việc Cao Cách Ninh và Lô Xương Nghĩa nộp đĩa DVD có chứng cứ vi phạm pháp luật của đối phương. Y rất nhanh nhận được chỉ thị mang đĩa DVD về Trung ương báo cáo.



Thấy Cổ Kiến Sơn vội vàng rời đi, Cao Cách Ninh nhìn Lô Xương Nghĩa cùng mình đi tiễn Cổ Kiến Sơn mà nói:



- Thái độ công tác của đồng chí Cổ Kiến Sơn đáng để chúng ta học tập.



Lô Xương Nghĩa nhìn chân vẫn còn bị băng của Cao Cách Ninh mà nói:



- Bí thư Cao, vết thương ở chân đã tốt chưa vậy. Tôi thấy anh nên nghỉ thêm mới được, chắc nhanh chóng có cơ hội.



- Tôi muốn thời gian còn lại cống hiến cho dân chúng Bắc Cát.



Nhìn máy bay rời đi, Cao Cách Ninh nhìn Lô Xương Nghĩa và nói:



- Không khí Bắc Cát cũng nên nhanh chóng thanh lọc mới được.



Lô Xương Nghĩa gật đầu nói:



- Đúng thế, cải cách là việc tốt nhưng không thể mất tiêu chuẩn đạo đức.