Quan Khí
Chương 1376 : Cô ấy yêu ngươi
Ngày đăng: 20:33 18/04/20
Cả ba người sửng sốt, suy nghĩ một chút thì thấy Lâm Khâm nói rất có lý. Họ lặng người vì điều này, cũng không ngờ Lâm Khâm tức giận đến thế.
Nơi này là khu chơi Golf cao cấp, toàn người có điều kiện tới, cũng may lúc này cũng không có nhiều người, nghe Lâm Khâm hét lớn cũng chỉ cảm thấy tò mò, cũng không biết rõ sự tình.
Vương Trạch Vinh vốn định khuyên mọi người một chút, không ngờ Lâm Khâm lại chỉ vào mình nói, khiến hắn cũng không biết nên làm thế nào cho phải..
Mục tiêu của Lâm Khâm chính là Uông Phỉ, ở trong suy nghĩ của Lâm Khâm, Uông Phỉ có thể làm vợ hai Vương Trạch Vinh, sao hắn lại không thể có vợ hai, hơn nữa, Uông Phỉ cư nhiên xen vào chuyện của hắn, rõ ràng là vô lý.
Uông Phỉ đang khí thế bừng bừng, bị Lâm Khâm nói làm cho đuối lý, yếu ớt nhìn hắn.
Uông Phỉ nghe Lâm Khâm quát, nhất thời có chút loạn, nàng không biết mình nên nói gì cho phải, mình cùng người đàn bà kia dường như cũng không có gì khác biệt, dựa vào cái gì đi chỉ trích người ta?
Có lẽ để phát tiết sự bực tức, Lâm Khâm hướng về phía Uông Kiều lớn tiếng nói:
- Ta biết trong lòng ngươi chưa từng có ta, mỗi lần ở chung một chỗ, ngươi đều tỏ ra cao cao tại thượng, không cho ta động chạm đến, hôn miệng cũng không được, bây giờ ngươi lấy tư cách gì để nói ta.
Lâm Khâm lúc này tỏ ra điên cuồng, thanh âm cũng càng lúc càng lớn.
Vương Trạch Vinh nghe thế, cũng có chút ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ:”Còn chuyện này nữa à?”
Lén nhìn về phía Uông Kiều, đúng là có chút đồng tình với Lâm Khâm, tuy chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, nhưng cũng đã lâu như vậy mà Uông Kiều vẫn không tiếp nhận Lâm Khâm, cũng khó trách Lâm Khâm ở ngoài nuôi dưỡng nữ nhân.
Quay lại nhìn người đàn bà kia, Vương Trạch Vinh cũng thầm khen ánh mắt Lâm Khâm, cố ta chính là một điển hình của mẫu phụ nữ gia đình hiền dịu. Nãy giờ vẫn cam chịu đứng cạnh Lâm Khâm, khuôn mặt đáng thương nhìn về phía Uông Kiều. Lại nhìn dáng dấp của cô ta, so với Uông Kiều cũng không kém bao nhiêu, quả nhiên là một người phụ nữ có sức hấp dẫn, khó trách Lâm Khâm đối với nàng tốt như vậy.
Quan sát tỉ mỉ một chút, Vương Trạch Vinh lại nhận thấy sâu trong ánh mắt của cô ta có một tia đắc ý được giấu rất kỹ, hắn nhận định cô gái này là một kẻ rất có tâm cơ!
Chỉ thấy cô ta nhẹ nhàng đẩy đứa con, để nó tựa vào Lâm Khâm..Nhìn thoáng qua con trai mình,Lâm Khâm lộ vẻ kích động hơn, mỉm cười nhẹ nhàng xoa đầu nó.
Uông Kiều thấy Lâm Khâm như vậy, một chút tức giận cũng không có, nàng vô cùng hiểu rõ Lâm Khâm, chỉ là nàng cũng đã nhìn thấy động tác của người phụ nữ.
Lâm Khâm nhìn Vương Trạch Vinh nói:
- Thực ra, tôi rất hâm mộ anh, tại sao cùng là người, anh có thể có mấy người nữ nhân, mà tôi chỉ có một người cũng không được, tôi cũng cần có tình cảm chứ!
Lâm Khâm cảm thấy mât thăng bằng, mình đường đường là công tử của nhân vật số 1, mà không thể có cuộc sống thư thái như Vương Trạch Vinh. Cứ nhìn Uông Phỉ, trước mặt mình thì giận dữ như thế, nhưng luôn tỏ ra ngoan hiền đối với Vương Trạch Vinh, sao lại bất công như vậy.
- Cô có thể sinh con cho Vương Trach Vịnh, tại sao cô ấy không thể sinh con cho tôi?
Hắn chỉ vào cô gái đang hoang mang kia, lớn tiếng hướng Uông Phỉ hỏi.
- Lên xe đi!
Nói rồi, hắn trèo lên xe Uông Phỉ.
Thấy Vương Trạch Vinh nói vậy, Uông Phỉ cũng biết phải nghe theo, trợn mắt nhìn Lâm Khâm một cái, đẩy Uông Kiều lên xe.
Lâm Khâm an ủi nữ nhân kia, bế đứa bỏ lên xe, nói:
- Không có gì đâu, lên xe đi em.
Hắn dĩ nhiên cũng biết chuyện này quyết không thể lộ ra ngoài, đối với mọi người đây chẳng phải là chuyện tốt.
Nữ nhân kia nhẹ giọng nói:
- Lâm ca, cô ấy dù sao cũng là vợ của anh, anh mau đi làm lành với cô ấy đi. Em sẽ mang con rời khỏi đây. Anh yên tâm, em sẽ không làm liên lụy đến anh đâu.
Lời này của cô rất chua xót, lộ rõ nét điềm đạm trên khuôn mặt đáng yêu.
Nhìn nữ nhân của mình, Lâm Khâm cắn răng nói
- Em yên tâm, dù thế nào anh sẽ không bao giờ bỏ rơi mẹ con em.
Nói xong, hắn mẹ con nàng lên xe
Ngồi vào xe, cô nàng nói với Lâm Khâm:
- Đừng để tâm tình làm ảnh hưởng đến vết thương, nếu không như vậy đi, anh chăm sóc con, em sẽ về quê, tránh gây ảnh hưởng đến gia đình anh.
Lâm Khâm lắc đầu nói:
- Sớm muộn rồi cũng phải đối mặt, em cũng đừng nghĩ ngợi nhiều.
Cô nhẹ nhàng vuốt ve tay Lâm Khâm, nói:
- Làm khó cho anh rồi!
Lâm Khâm lúc này ngầm so sánh Uông Kiều với nữ nhân này, trong lòng lập tức thăng bằng. Nữ nhân này luôn ôn nhu với mình, nhìn lạiUông Kiều, hoàn toàn chính là hạng đàn bà chanh chua, không thể so sánh với nhau được.