Quan Khí​

Chương 1383 : Chuyện nhà của Bí thư Lâm

Ngày đăng: 20:34 18/04/20


Nhìn Vương Trạch Vinh, Vệ Hồng Lâm nghĩ đến việc phát triển của Vương Trạch Vinh và nói:



- Bây giờ đã qua cửa của Lão bí thư, quan trọng nhất là chỗ Bí thư Lâm, ở chuyện này cần Hạng Nam làm chút công tác.



Hạng Nam là người của Bí thư Lâm thì mọi người đều biết. Vệ Hồng Lâm cũng biết. Ông biết Hạng Nam nói với Bí thư Lâm cũng có chút tác dụng.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Chuyện do người mà ông.



Ra khỏi nhà Vệ Hồng Lâm, Vương Trạch Vinh đến Uông gia thì chỉ thấy mình Uông Nhật Thần đang chơi với cháu bé. Uông Phỉ và Uông Kiều đi làm.



Tâm trạng Uông Nhật Thần có vẻ không quá tốt. Hôm nay ông nói không nhiều, Vương Trạch Vinh cũng lo cho sức khỏe của ông.



Sau đó Vương Trạch Vinh chuẩn bị đến nhà Bí thư Lâm. Lần này đến nhà Bí thư Lâm sẽ liên quan tới việc hắn có thể làm Bí thư Thành phố Hải Đông hay không?



Lần này Vương Trạch Vinh đến Lâm gia khá thuận lợi. Có lẽ Bí thư Lâm đã dặn từ trước nên sau khi xem chứng minh là Vương Trạch Vinh nhanh chóng vào được.



Vương Trạch Vinh đến thì thấy Lâm Khâm đang ngồi xem Tv, mà Uông Kiều có lẽ đang ở bếp giúp Lâm phu nhân.



Thấy Vương Trạch Vinh đến, Lâm Khâm hơi đổi sắc.



- Làm phiền rồi.



Vương Trạch Vinh cười nói với Lâm Khâm.



Lâm Khâm hừ một tiếng không nói gì.



Không thấy Bí thư Lâm, không khí trong phòng khá yên ắng. Lâm Khâm không nói chuyện với Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh cũng không muốn nói gì với y. Nếu không có Bí thư Lâm thì cấp bậc giữa Vương Trạch Vinh và Lâm Khâm là khác hẳn.



- Tiểu Khâm, sao không chào khách hả?



Lâm phu nhân đi ra thấy Vương Trạch Vinh liền nói với Lâm Khâm.



Nghe Lâm phu nhân nói như vậy, Lâm Khâm mới giả vờ nói với Vương Trạch Vinh:



- Tôi lấy nước cho anh.



Thực ra sớm có người mang nước tới.



Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên nói:



- Làm phiền rồi.



- Bố Lâm Khâm lát nữa mới về, hai đứa nói chuyện.



Lâm phu nhân vui vẻ nói với Vương Trạch Vinh.
- Ăn cơm thôi, vừa ăn vừa nói chuyện.



Bí thư Lâm cười ha hả nói:



- Cũng đúng, ăn thôi.



Vào phòng ăn thì thấy Uông Kiều và nhân viên phục vụ đang bưng đồ ăn lên.



- Ngồi xuống đi.



Bí thư Lâm nói với Vương Trạch Vinh.



Thấy Lâm Khâm và Uông Kiều ngồi mỗi người một bên, Bí thư Lâm nhíu mày nói:



- Chuyện hai đứa thì bố cũng biết. Ở việc này Lâm Khâm làm không đúng.



Tuy nói việc nhà của Bí thư Lâm mà mình có thể tham gia, đó là Bí thư Lâm tin tưởng nhưng Vương Trạch Vinh lại không ngồi yên.



Bí thư Lâm nói ra câu này, Lâm Khâm và Uông Kiều đều cúi đầu.



Uông Kiều khóc mà nói:



- Bố, việc này bố phải làm chủ cho con. Lâm Khâm không chỉ có phụ nữ ở ngoài, còn có cả con rồi. Lâm Khâm coi con là gì?



Uông Kiều khóc khiến hiện trường trở nên phức tạp. Vương Trạch Vinh nhìn Uông Kiều thì thầm than cô đúng là biến diễn. Làm như vậy tức là cô đứng ở bên có lý.



Lâm phu nhân nói:



- Chuyện dù sao đã xảy ra, việc này dù như thế nào thì Lâm Khâm cũng không đúng. Bây giờ chúng ta phải xử lý chuyện này. Việc này không tốt với sự phát triển của hai đứa. Tiểu Kiều, Lâm Khâm đều là lãnh đạo, truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt. Mẹ thấy nhanh nhất là phải xử lý, còn quan hệ giữa hai vợ chồng không thể lộ ra, cho dù hai đứa không hòa hợp cũng có thể thông qua bố mẹ giúp. Vợ chồng không thể tức giận, nếu không chuyện gì cũng có thể xảy ra. Mẹ thấy có phải Lâm Khâm bực vì quan hệ vợ chồng hai đứa có vấn đề nên mới xảy ra chuyện như vậy?



Lâm phu nhân nói đây là giúp Lâm Khâm, chẳng qua bà cũng nói làm như thế nào giải quyết vấn đề.



Bí thư Lâm nghe xong liền bực mình nói:



- Đây là con được nuông quen, đó là lý do hay sao? Chẳng lẽ tức giận thì muốn làm gì thì làm sao?



Uông Kiều khóc càng lớn, nước mắt không ngừng rơi xuống.



Vương Trạch Vinh đành phải nói:



- Bác gái nói đúng, giữa vợ chồng phải trao đổi nhiều hơn. Bây giờ chuyện đã xảy ra, chúng ta phải nghĩ cách giảm ảnh hưởng tới thấp nhất.



Lâm phu nhân cũng đồng ý nói:



- Hai đứa xem, Trạch Vinh nói có lý. Lâm Khâm, con phải học tập Trạch Vinh, người ta tuổi giống con mà phát triển tốt như vậy.