Quan Khí​

Chương 1388 : Người quen

Ngày đăng: 20:34 18/04/20


Lúc nói chuyện với Trương Tất Tường là khi Vương Trạch Vinh thả lỏng mình nhất.



Hai người uống không ít, Trương Tất Tường có lẽ do vui vẻ nên bắt đầu có men say.



- Trạch Vinh, chú không nói nhiều, chú chỉ hy vọng cháu nhất định phải làm tốt ở Nam Điền, chỉ cần ổn định là cháu không có vấn đề gì.



Vương Trạch Vinh lo lắng cho sức khỏe của Trương Tất Tường nên gọi thư ký của y vào. Thư ký liền đưa Trương Tất Tường về.



Trời đã muộn, Vương Trạch Vinh không mang theo ai đến, hắn muốn đi dạo trong đêm.



Xe dừng trong bãi đỗ xe, Vương Trạch Vinh không lên xe mà từ từ đi bộ trên đường.



Bây giờ Vương Trạch Vinh thường đứng trên góc độ quản lý mà nhìn nhận vấn đề.



Vương Trạch Vinh chắp tay sau lưng mà đi. Sau khi lên làm lãnh đạo, hắn đúng là ít khi được đi dạo một mình trên phố như thế này.



Vương Trạch Vinh không biết sao lại đi tới Câu lạc bộ lần trước Lý Kiền Ý dẫn mình tới.



Thấy mình tới đây, Vương Trạch Vinh nhìn tấm biển câu lạc bộ trong đêm, lần đầu tiên hắn phát hiện ở đây náo nhiệt như vậy.



Lý Kiền Ý đúng là biết kiếm tiền.



Thấy ở đây náo nhiệt như vậy, Vương Trạch Vinh biết đây là một nơi quan trọng để kiếm tiền của Lý Kiền Ý.



Nhìn các chiếc xe được lấy bạt che lại cả biển, Vương Trạch Vinh biết đây hầu hết là xe công. Có nhiều quan chức đến đây ăn như vậy, muốn không kiếm tiền cũng khó.



Trung Quốc bây giờ có nhiều quan chức mở nhà hàng, sau đó lộ ra tin tức nhà mình có quan hệ với nhà hàng này, như vậy cứ ngồi nhà mà chờ cấp dưới đưa tiền tới.



- Vương ca, sao ngài lại ở đây?



Có một cô gái gọi Vương Trạch Vinh.



Thấy có người gọi mình, Vương Trạch Vinh quay đầu lại.



- Đúng là Vương ca rồi.



Cô gái vui mừng nói.



Vương Trạch Vinh lúc này mới phát hiện gọi mình là cô gái tên Thư Ý đã đánh đàn cho hắn nghe lần trước.



Đối với Thư Ý, Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt. Thư Ý là người Hàng Châu. Ông bố công tác ở chính quyền thành phố, bà mẹ làm việc ở Hội liên hiệp phụ nữ, cô thi vào Học viện âm nhạc, tốt nghiệp liền ở lại Bắc Kinh. Trong nhà có em trai, em gái.



Nhìn lên người cô, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Tiểu Thư, đã lâu không gặp.



Vương Trạch Vinh nói chuyện thì phát hiện Thư Ý không phải đi một mình, đi theo cô còn có một nam một nữ, cùng một cô gái khá giống Thư Ý.
- Hừ, người ta không được chỗ tốt thì ai giúp mình. Hơn nữa đây là Thị trưởng muốn xử lý tôi, một Phó thị trưởng có thể nói được gì?



Bây giờ Thư Đạo Lâm đúng là không còn biện pháp. Đối mặt với Thị trưởng, y thấy rất áp lực.



- Kiện bọn họ, lần trước ông phản đối cũng không sai mà. Ông làm việc chăm chỉ cả đời, cho đến bây giờ vẫn chuyên tâm, chuyện trợ cấp đâu thể làm loạn. Bọn họ muốn động vào, ông không cho là đúng.



Thư Đạo Lâm thở dài một tiếng rồi nói:



- Bỏ đi, chúng ta không nên ép con gái làm gì. Con có đường của con. Thằng kia cũng không ra gì, nghe nói chuyên đi lăng nhăng.



Thư Ý gần như là chạy vội tới. Vương Trạch Vinh thấy ngực cô phập phồng liền cười cười một tiếng. Cô bé này nghĩ gì sao có thể giấu được hắn.



- Sao không đi chơi cùng người nhà?



Vương Trạch Vinh cười nói.



Thư Ý thấy Vương Trạch Vinh nhìn vào ngực mình liền có chút tự hào. Chỗ này của mình cũng không nhỏ hơn người khác, chẳng qua nghĩ đến tình hình ông bố nên cô quyết định mạo hiểm mà nói:



- Vương ca, em đến mong ngài giúp.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Có chuyện gì vậy, nói xem tôi có thể giúp không?



- Vương ca, lần trước em đã nói với ngài, bố em là nhân viên công chức ở thành phố Hàng Châu.



Vương Trạch Vinh gật đầu.



- Là như thế này, bố em bây giờ đang bị người hãm hại, em xin ngài giúp bố em.



Thư Ý nói trực tiếp càng làm Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt hơn đối với cô. Hắn cảm thấy Thư Ý ngoài xinh đẹp ra thì cũng khá dũng cảm.



- Cô nói qua tình hình đi.



Vương Trạch Vinh nghĩ đến mình sắp tới Hải Đông, Hải Đông cách Hàng Châu không xa, hắn liền có suy nghĩ. Có lẽ mình nên bắt đầu bố trí ở xung quanh.



- Em không rõ tình hình mấy.



Thư Ý lại đột nhiên nói như vậy.



Vương Trạch Vinh lắc đầu, cô bé này.



- Ngài đi nghe bố em nói, nếu có thể giúp thì …



Lúc này Thư Ý chủ động đi tới cầm tay Vương Trạch Vinh mà lắc lắc, bộ ngực đầy đặn của cô không ngừng cạ cạ vào tay Vương Trạch Vinh.