Quan Khí​

Chương 1396 : Sức sống

Ngày đăng: 20:34 18/04/20


Vương Trạch Vinh về nhà thì thấy Lữ Hàm Yên không ở đây, ngay cả bảo mẫu và đứa bé cũng không có. Nhìn Diệp Ny Na đang nấu ăn, Vương Trạch Vinh có chút lo lắng.



- Hàm Yên đâu em?



Diệp Ny Na có chút xấu hổ đi tới cầm cặp cho Vương Trạch Vinh, sau đó lấy dép trong nhà để hắn thay.



- Chị mang cháu và bảo mẫu về Bắc Kinh nói là có việc.



Vương Trạch Vinh nghe vậy thì hiểu Lữ Hàm Yên muốn tạo không gian cho mình và Diệp Ny Na. Nghĩ đến đứa bé còn đi học nên Vương Trạch Vinh nói:



- Con không đi học sao mà lại về Bắc Kinh.



- Hôm nay là thứ sáu, chị xin nghỉ buổi chiều cho cháu.



- Ồ.



- Vương ca, em hiểu ý Hàm Yên tỷ, chị ấy là một người tốt.



Vương Trạch Vinh ngồi xuống, lúc này trong nhà có mình Diệp Ny Na nên hắn cũng thả lỏng hơn.



Nhận cốc nước từ tay Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh nhìn Diệp Ny Na mà nói:



- Vết thương của em hết hẳn rồi chứ?



Diệp Ny Na cười nói;



- Vương ca, em khỏe hẳn rồi. Anh nhìn xem, về cơ bản không còn sẹo.
Một bên vận động, một bên cảm nhận quan khí thay đổi. Vương Trạch Vinh không thể giải thích được sao lại như vậy.



Diệp Ny Na hưng phấn rên lên, từ cơ thể cô luôn có một luồng khí không rõ ràng tiến vào trong cơ thể Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh phát hiện nơi xuất phát của luồng khí này là ở trên đầu Diệp Ny Na.



Lại nhìn quan khí của mình, Vương Trạch Vinh hiểu ra một chút. Lần trước Diệp Ny Na bị trọng thương, nếu không nhờ quan khí của hắn thì cô đã chết. Có lẽ khi quan khí của hắn tiến vào trong cơ thể cô khiến đầu cô có một ít biến hoá. Có thể nhất chính là quan khí của hắn kết hợp với vết thương của cô, qua đó mới có sức sống.



Dù nói như thế nào đây cũng là việc tốt, Vương Trạch Vinh càng thêm thoải mái, càng không ngừng tiến tới.



Khi tất cả dừng lại, Vương Trạch Vinh thấy đó là một cơ thể xinh đẹp. Khẽ lấy chăn đắp lên cho Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh rất thỏa mãn.



Một lần nữa nhìn quan khí của mình, nó thấy quan khí bây giờ tăng lên chậm hơn trước rất nhiều. Chẳng qua từ tình hình bây giờ tán ô màu tím rất dày, loại trình độ này con hơn một ít Ủy viên Bộ Chính trị. Hắn nhìn tán ô màu xanh thì tuy nói chưa hình thành đầy đủ nhưng bộ khung đã hình thành, trong đó cũng đã có những tán lá.



Làm Vương Trạch Vinh vui vẻ là năm loại quan khí kia lần trước mặc dù đã coi như nảy mầm, nhưng bây giờ nó đã đâm chồi. Mặc dù chỉ là năm mầm nhỏ nhưng Vương Trạch Vinh biết chỉ cần điều kiện xuất hiện là nó sẽ phát triển.



Vương Trạch Vinh lấy bao thuốc trên đầu giường mà hút, tai nghe tiếng hít thở của Diệp Ny Na. Hắn đột nhiên nghĩ đến câu: Đại trượng phu tinh cầm thiên hạ, say nằm cạnh mỹ nhân.



Thông qua việc này Vương Trạch Vinh nghĩ đến rất nhiều việc. Mình từ trước đến giờ mình làm gì cũng cẩn thận, lầm gì cũng lo cho chức vụ, chưa từng nghĩ tới cảm nhận của người bên cạnh, các người phụ nữ đi theo càng thêm lo lắng. Xem ra hắn khá ích kỷ.



Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng và vứt mấy suy nghĩ này ra khỏi đầu. Mình từ trước đến giờ có thể lên chức đều là tính toán rồi mới động.



Cẩn thận là tiêu chí sống còn của hắn, nhưng bây giờ mình đã bắt đầu đi lên sân khấu, dù muốn sống cẩn thận như trước cũng không thể được. Mình rất nhanh sẽ thành Ủy viên Bộ Chính trị, đây không phải người bình thường.



Nghĩ tới tình hình sau Đại hội không còn Hạng Nam, Uông Nhật Thần. Còn Uông Nhật Thần, Vệ Hồng Lâm thì hắn đã hơn hai người đó. Hắn sẽ đối mặt hoàn cảnh càng phức tạp hơn, lúc ấy ai còn có thể giúp hắn?