Quan Khí
Chương 1411 : Có
Ngày đăng: 20:34 18/04/20
Vương Trạch Vinh cũng không rõ tại sao bây giờ trông Uông Kiều và Lâm Khâm lại hài hòa như vậy.
- Các vị lãnh đạo, em thay mặt nhà hàng mời các vị một chén.
Hà Hảo bưng chén đi vào.
Đã lâu không gặp, Vương Trạch Vinh phát hiện Hà Hảo càng đẹp hơn. Chiếc váy trên người càng tôn thêm vẻ đẹp của cô.
Vương Trạch Vinh nhìn Trương Tất Tường thì phát hiện vẻ mặt của y có chút kỳ quái.
- Ha ha, Tiểu Hảo đến à, như vậy mọi người cùng uống một chén.
Lý Kiền Ý vui vẻ nói.
Có lẽ do biết Lý Kiền Ý và Hà Hảo có quan hệ tốt nên ngay cả Lâm Khâm cũng đứng lên theo Lý Kiền Ý, mọi người uống cạn chén.
Hà Hảo nhìn Vương Trạch Vinh rồi đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn mà nhỏ giọng nói:
- Bí thư Vương, sao lên Bắc Kinh mà ngài không tới giúp chỗ em một chút.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Mỗi lần lên Bắc Kinh đều rất bận, sau này tôi nhất định sẽ tới.
Lý Kiền Ý nhìn Hà Hảo rồi nói:
- Mời Trạch Vinh vài chén vào, như vậy cậu ta mới có thể đến đây. Ha ha.
- Trương thúc, bao giờ thì chú tới Nam Điền chỉ đạo công việc?
Vương Trạch Vinh nói với Trương Tất Tường.
Lý Kiền Ý cười nói:
- Trạch Vinh, hôm nay tôi đang định nói chuyện này. Bắc Kinh dự định tổ chức hoạt động văn hóa chung với Nam Điền. Văn hóa hai nơi có những đặc sắc riêng. Nếu như hợp tác sẽ thúc đẩy kinh tế, văn hóa hai nơi phát triển. Việc này lão Trương nói ra, tôi thấy cũng được. Cậu thấy sao?
Chuyện này đương nhiên có lợi cho đôi bên, Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Nam Điền chúng tôi cần học tập Bắc Kinh nhiều, tôi thấy việc này có lợi cho sự phát triển của hai bên.
Trương Tất Tường nói:
- chú định dẫn đoàn tới Nam Điền một lần, xem có thể thêm nhiều thứ vào hoạt động này không. Đôi khi phát triển văn hóa cũng có tác dụng lớn thúc đẩy phát triển kinh tế.
Vương Trạch Vinh biết đây là Trương Tất Tường đang muốn giúp mình, hắn rất cảm kích. Vương Trạch Vinh nói:
- Trương thúc, tới lúc ấy chúa nhất định điều nhân viên có năng lực nhất tham gia, tin rằng việc sẽ có kết quả.
Nói chuyện một lúc, Vương Trạch Vinh thấy Lâm Khâm lén nhìn Hà Hảo, đồng thời cũng nhìn Lý Kiền Ý.
Thấy thế, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Lâm Khâm có lẽ đã nhận ra quan hệ của Hà Hảo và Lý Kiền Ý nên phải suy nghĩ.
Lâm Khâm cười nói:
- Vậy đánh xong là biết.
Ôn Khánh Chí ở bên cười nói:
- Theo tôi thấy mọi người ngồi đây đều là cao thủ, mỗi người đều có chiêu riêng của mình. Có lẽ cuối cùng là hòa.
Lý Kiền Ý vừa vặn cũng ù nên cười phá lên:
- Việc này phải dựa vào thực lực, trả tiền đi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Vương Trạch Vinh đừng nhìn đã lâu không chơi nhưng sau đó hắn ù liên tục. Nhìn Lâm Khâm và Lý Kiền Ý không ngừng thua, Vương Trạch Vinh thắng mà cũng có chút xấu hổ.
Ngay khi mọi người chơi được hơn tiếng thì mấy người phụ nữ mới vui vẻ quay về.
Vương Trạch Vinh phát hiện Uông Kiều và Thư Ý còn nắm tay nhau, hai người cười cười nói nói khá thân thiết.
Thấy hai người như vậy, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Uông Kiều không hổ ở quan trường nhiều năm, lừa Thư Ý không hề khó.
Đối với việc này Vương Trạch Vinh ngoài giật mình thì cũng vui mừng. Hắn biết Uông Kiều rất thông minh. Với cái nhìn của cô thì cô cũng biết hắn có các người phụ nữ khác, không biết sau khi Uông Kiều gặp Thư Ý sẽ nghĩ như thế nào?
Nói thật Vương Trạch Vinh vẫn sợ vì việc đã xảy ra với Uông Kiều.
Thấy bọn họ vào, Lâm Khâm lúc này đã thua hết tiền, y đẩy bàn rồi nói:
- Được rồi, hôm nay đến đây thôi.
Nói xong Lâm Khâm sa sầm mặt đi ra ngoài. Ôn Khánh Chí vội vàng đi theo.
Lý Kiền Ý nhìn quanh rồi nói:
- Được rồi, hôm nay tới đây thôi.
Thấy Lý Kiền Ý đi ra, Vương Trạch Vinh và Trương Tất Tường cũng đi ra, không ai lấy tiền trong ngăn kéo.
Khi Vương Trạch Vinh đi ra thì Hà Hảo cầm một chiếc túi đưa cho Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, ngài để quên.
Vương Trạch Vinh biết đây là tiền thắng. Hắn thấy Uông Kiều và Lâm Khâm đã rời đi, Trương Tất Tường và Lý Kiền Ý đi đằng trước, hắn liền nói với Thư Ý:
- Cô cầm lấy đi.
Nhìn tất cả mọi người lên xe, Vương Trạch Vinh vừa lúc đi sát bên cạnh Uông Kiều. Hắn chỉ thấy Uông Kiều nhìn vào trong xe rồi nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Em hình như có.
Sau đó cô lập tức lên xe.