Quan Khí
Chương 1415 : Người Ngụy gia quá lạ
Ngày đăng: 20:34 18/04/20
Vương Trạch Vinh hiểu một chút ý đồ của Ngụy gia. Bây giờ hắn lại không hề nóng nảy, Ngụy gia là gia tộc lớn của Bắc Kinh. Bọn họ dựa vào hắn cũng không phải suy nghĩ nhất thời. Hắn cũng không cần lo bọn họ dựa vào phe khác.
Nói chuyện với Ngụy gia một lúc, Vương Trạch Vinh chào mấy người Ngụy Trung Hoa rồi rời đi.
Mọi người đi ra ngoài, Vương Trạch Vinh phát hiện Hạng Định và Ngụy Văn đi lại khá gần.
Từ cách nói chuyện, Vương Trạch Vinh phát hiện Ngụy Văn là có vẻ như một tên thiếu gia. Thấy hai người này nói chuyện vui vẻ như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Định và thầm nghĩ Hạng Định này đúng là, sao đi lại gần với Ngụy Văn như vậy.
Hạng Định thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới liền vội vàng đi lên nói:
- Vương ca, nhiều lúc mấy tên vô dụng trong nhà lại có tác dụng lớn đối với chúng ta.
Hạng Định nói như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn Ngụy Văn và thầm gật đầu. Hạng Định nói đúng, nếu muốn hiểu rõ tình hình bên trong gia tộc thì chỉ có người như Ngụy Văn mới có tác dụng.
Nghĩ vậy Vương Trạch Vinh liền bắt tay Ngụy Văn mà cười nói:
- Cậu và Tiểu Định khá thân, lúc rảnh rỗi thì mọi người ngồi một chút.
Ngụy Văn vốn muốn dựa vào Vương Trạch Vinh, bây giờ thấy Vương Trạch Vinh thân thiết với mình như vậy thì có chút kích động. Y ưỡn ngực nói:
- Bí thư Vương, ngài là người tôi sùng bái.
- Cậu gọi tôi như Tiểu Định là được, gọi Vương ca đi.
Vương Trạch Vinh cười nói.
Lúc này ánh mắt người Ngụy gia nhìn Ngụy Văn đã khác một chút. Không ai ngờ người Ngụy gia làm mãi không đối phó được Vương Trạch Vinh, vậy mà Ngụy Văn lại được Vương Trạch Vinh chú ý.
Thấy thế, không ít người có suy nghĩ. Bọn họ nghĩ tới chuyện trong hội nghị hôm trước, không phải Ngụy Văn đưa ra ý tưởng để Ngụy Nhân theo Vương Trạch Vinh sao?
Càng nghĩ càng thấy có vấn đề, chẳng lẽ là hội nghị hôm trước Vương Trạch Vinh đã biết.
Thấy Vương Trạch Vinh thân thiết với Ngụy Văn như vậy, chẳng lẽ nói Vương Trạch Vinh cũng biết việc đưa Ngụy Nhân cho hắn sao? Vương Trạch Vinh động tâm nên mới hài lòng với Ngụy Văn.
Nghĩ thế nên có không ít người nhìn Ngụy Nhân. Ngụy Trung Hoa mặc dù không có năng lực đặc biệt, nhưng y cũng hiểu được việc này.
Nhìn con gái mình, Ngụy Trung Hoa nhíu mày một chút. Hôm nay con gái cô mặc chiếc váy màu trắng lộ rõ cơ thể hoàn mỹ.
Thấy thế, Ngụy Trung Hoa càng nhíu mày, chẳng lẽ con gái mình thích Vương Trạch Vinh?
- Ngụy Nhân, đến cơ quan của cô rồi.
Hạng Định quay đầu lại nói.
Nhìn trụ sở Ủy ban nhân dân thành phố Bắc Kinh, Ngụy Nhân ừ một tiếng rồi Ngụy Nhân vội vàng xuống xe.
Vương Trạch Vinh vừa nãy không nói gì, hắn đang suy nghĩ về sự kỳ lạ của Ngụy gia, hắn không rõ Ngụy gia sao lại như vậy?
Nghe Hạng Định nói chuyện, hắn lúc này mới phát hiện đã đưa Ngụy Nhân tới nên nên cười nói:
- Tiểu Nhân, sau này rảnh thì tới Nam Điền chơi.
Ngụy Nhân xuống xe mới phát hiện hôm nay mình chẳng làm được gì. Cô nhìn Vương Trạch Vinh ngồi trên xe mà nhỏ giọng nói:
- Vương ca, sau này em có thể trực tiếp tìm ngài không?
- Đương nhiên, không vấn đề gì.
Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.
- Vậy ngài cho em một số điện thoại.
Vương Trạch Vinh liền lấy danh thiếp đưa cho cô.
Vương Trạch Vinh nói với Lý Minh Quốc:
- Đi thôi.
Xe rời đi, Vương Trạch Vinh nói với Hạng Định:
- Chú có thấy không khí Ngụy gia hôm nay rất lạ không?
Hạng Định nói:
- Em không nhìn ra, có lẽ do Ngụy lão gia tử mất đi nên bọn họ rất lo lắng.
Vương Trạch Vinh gật đầu không nói nữa. Hạng Định cũng cười thầm trong lòng, Ngụy gia muốn dùng mỹ nhân kế ư, không có cửa đâu.