Quan Khí​

Chương 133 : Đưa tiễn

Ngày đăng: 20:09 18/04/20


Sau lễ tốt nghiệp, Vương Trạch Vinh trở thành đối tượng mà mọi người muốn quan hệ nhất. Trong từng đó học viên mà chỉ có mình hắn được Bí thư Hạng khen và gọi vào ăn cùng. Việc này nói rõ tiền đồ của Vương Trạch Vinh rất sáng. Bây giờ không nhân cơ hội mà quan hệ thì chẳng lẽ đợi hắn trưởng thành mới đến ư?



- Trạch Vinh, nhân lúc mọi người chưa rời đi thì chúng ta tụ tập một chút.



Sáng hôm sau Thạch Vân Bình tìm đến chỗ Vương Trạch Vinh.



- Được, tôi cũng đang có suy nghĩ này.



Vương Trạch Vinh cũng muốn trao đổi với các bạn học.



Thấy Vương Trạch Vinh đồng ý sẽ đi, Thạch Vân Bình liền tươi cười mà nói:



- Hôm nay không có ai khác, chỉ có mấy người quen mà thôi.



Vương Trạch Vinh biết mấy người kia là trong nhóm của Thạch Vân Bình.



Thạch Vân Bình bây giờ rất vui vẻ, hắn giờ đã là thị trưởng.



Xe cao cấp từ từ lăn bánh, Thạch Vân Bình đưa tay ra mời.



Vương Trạch Vinh vừa thấy xe này thì biết tốt hơn trước không ít, liền cười nói:



- Xem ra anh lại lên chức.



Thạch Vân Bình có chút đắc ý mà nói:



- Thị trưởng.



Vương Trạch Vinh nói:



- Chúc mừng, sau này tôi phải nhờ anh rồi.



Thạch Vân Bình khẽ đấm Vương Trạch Vinh, cười mắng:



- Sao lại nói như vậy, sau này ai nhờ ai khó mà nói rõ được. Có lẽ tôi phải nhờ cậu đó.



Hai người cười cười vào xe.



Thạch Vân Bình lén quan sát Vương Trạch Vinh thì thấy đối phương có chút thay đổi. Vương Trạch Vinh mới tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc thì còn rụt rè, bây giờ không còn thấy cảnh này nữa. Đặc biệt sau khi được Bí thư Hạng khen đã khiến Vương Trạch Vinh như thay đổi thành người khác.



- Trạch Vinh, mọi người đều là bạn học, sau này phải giúp đỡ lẫn nhau.



Thạch Vân Bình vừa cười vừa nói.


Lưu Á Động lại chỉ vào người khác mà nói:



- Vị này là trưởng phòng nhân sự Ủy ban kế hoạch tỉnh - Thịnh Tuấn Quốc.



Vương Trạch Vinh bây giờ đang rất cảm ơn Lưu Á Động vì giới thiệu toàn nhân vật lớn cho hắn làm quen.



- Rất vui vì được gặp trưởng phòng Thịnh.



Vương Trạch Vinh nhiệt tình đưa tay tới.



Thịnh Tuấn Quốc mỉm cười bắt tay Vương Trạch Vinh.



Lưu Á Động chỉ vào người còn lại mà nói:



- Đây là chánh văn phòng sở Nông nghiệp - Từ Ngọc Lương.



Vương Trạch Vinh lại bắt tay đối phương.



Mấy người này đến đây gặp Vương Trạch Vinh chính là nghe thấy chỗ dựa của hắn nên muốn tới tìm hiểu chút. Trong chốn quan trường vốn là như vậy, bình thường không chú ý là sẽ có một nhân vật nhỏ bé tạo ra cơn sóng gió lớn. Mọi người đã làm trong nhà nước phải rất nhạy bén. Chuyện ngày hôm qua đã truyền ra nên ba người rất tò mò. Lưu Á Động cũng muốn kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh, cho nên hắn mới gọi điện kéo Vương Trạch Vinh tới đây.



Ba người này dù là ai thì Vương Trạch Vinh cũng muốn tạo quan hệ. Hôm nay có cơ hội như vậy thì Vương Trạch Vinh đương nhiên phải cố gắng nói chuyện với bọn họ.



Lưu Á Động thấy mọi người nói chuyện được một lúc liền nói với Vương Trạch Vinh:



- Trạch Vinh, ba người này đều là bạn tốt của tôi. Sau này có việc gì gọi điện nhờ bọn họ, ai không cho mặt mũi thì tôi sẽ tìm đến đối phương hỏi tội.



Trương Giang Đào cười mắng:



- Thằng ranh này, Vương lão đệ có việc tìm đến thì chúng tôi nhất định sẽ hết sức mà giúp.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Lưu ca nói đùa rồi. Nếu có chuyện thì tôi nhất định sẽ tìm đến Lưu ca đầu tiên, đến lúc đó anh không được từ chối đó.



Vương Trạch Vinh biết cần phải quan hệ tốt với mấy người này. Về sau biết đâu sẽ có việc nhờ đến bọn họ thì sao?



- Trạch Vinh, hai hôm nữa là cậu sẽ rời khỏi tỉnh thành nên hôm nay coi như chúng tôi tổ chức buổi đưa tiễn cậu. Tôi cũng biết chuyện ở huyện có nhiều việc cần lên tỉnh làm. Chỉ cần việc liên quan đến Lưu ca này, cậu cứ việc đến tìm tôi.



Đây là lời hứa của Lưu Á Động. Vương Trạch Vinh khá cảm động với tên bạn học này.



Trong vòng hai ngày, Vương Trạch Vinh liên tục tụ tập với các bạn học. Hầu như vòng tròn nào cũng muốn gọi Vương Trạch Vinh đi ăn.



Vương Trạch Vinh thực ra biết rõ suy nghĩ trong lòng mọi người. Đây chính là vì thấy Bí thư Hạng coi trọng hắn. Việc này hắn cảm thấy rất kỳ quái nhưng cũng biết việc này rất có lợi cho mình.