Quan Khí​

Chương 1435 : Thử nghiệm quan trường

Ngày đăng: 20:35 18/04/20


Có Vương Trạch Vinh tự mình đốc thúc, chuyện huyện Tầm Sơn rất nhanh được tra xét rõ ràng. Vương Trạch Vinh ngồi trong văn phòng nghe báo cáo mà không khỏi giật mình. Từ tình hình điều tra có thể thấy bộ máy huyện Tầm Sơn mấy năm qua tham ô tiền trợ cấp với con số khá lớn. Đây chỉ là một phần trong đó. Huyện còn khống chế bên cảnh sát, Viện kiểm sát, tiến hành trả thù những người dám vạch trần hành vi của bọn họ. Làm người ta giật mình nữa là chủ tịch huyện Khương Vĩ lại âm thầm bao mười phụ nữ, có không ít nhân viên trong Ủy ban dính vào. Mọi người đồn rằng chỉ cần đưa gái cho Khương Vĩ là có thể thăng quan.



Ngoài ra còn tra được cán bộ từ ngoài vào huyện Tầm Sơn thường là vu cáo, thậm chí bị xử lý.



Sau khi thấy tình hình huyện Tầm Sơn, Vương Trạch Vinh nhìn Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy – Chu Minh Thành mà nói:



- huyện Tầm Sơn xảy ra nhiều chuyện như vậy thì tôi thấy thành phố đã bao che.



Chu Minh Thành gật đầu nói:



- Đúng thế, trải qua điều tra, Bí thư thị ủy Trương Siêu Kiền đã có hành vi ô dù ở rất nhiều chuyện. Sau khi điều tra thêm đã phát hiện huyện Tầm Sơn đã hình thành một đoàn thể lợi ích lớn. Bọn họ bỏ ra nhiều tiền tiến hành hối lộ, đánh bạc, vì thế lại kiếm được nhiều lợi ích từ vấn đề khác. Con cái bọn họ hầu hết đều mở công ty, lợi dụng chức vụ mà mưu lợi riêng.



Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:



- Dù là ai cũng phải nghiêm túc xử lý.



Bây giờ Vương Trạch Vinh coi như rõ ràng tại sao Vệ Lâm Thanh không thể triển khai công việc. Ở nơi như huyện Tầm Sơn, Vệ Lâm Thanh dù có chỗ dựa cũng không thể làm gì được.



Chu Minh Thành gật đầu nói:



- Xảy ra chuyện như vậy, thành phố không thể không có liên quan, phải xử lý mạnh tay.



Sau khi Chu Minh Thành đi, Vương Trạch Vinh liền tới Trường Đảng tỉnh.



Hôm nay Trường Đảng tỉnh tổ chức lễ tốt nghiệp buổi tập huấn cho cán bộ từ cấp huyện trở nên. Đáng lẽ không cần Bí thư tỉnh ủy tham gia, nhưng Vương Trạch Vinh tạm thời quyết định tham gia làm các học viên của khóa rất hưng phấn.



Nam Điền từ trước đến giờ vẫn chú trọng bồi dưỡng cán bộ, tổ chức nhiều lớp tập huấn như thế nào. Vốn hôm nay chỉ cần Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tới là được, Vương Trạch Vinh tự mình đến có thể thấy Hắn coi trọng khóa tập huấn như thế nào.



Mọi người đều biết Vương Trạch Vinh đến coi như Vương Trạch Vinh coi trọng khóa này. Bởi vì cảm nhận được Vương Trạch Vinh coi trọng nên mọi người ngồi đó mà có chút khẩn trương.



Vương Trạch Vinh đến có mục đích rõ ràng chính là xem chính khí của nhân viên tham gia.
Người đàn ông trung niên này là Phó chủ tịch tỉnh Duẫn Tiểu Lực.



Nhìn lướt trên người Âu Dương Thu Nguyệt, Duẫn Tiểu Lực cười nói:



- Đã tốt nghiệp rồi, hôm nay Bí thư Vương đã nói sẽ đưa các cô đi nhiều nơi. Cô đã có quyết định chưa?



- Phó chủ tịch Duẫn, công tác của tôi bây giờ đang rất tốt, tôi không có ý định gì.



Biết lời này của mình chính là từ chối đối phương, Âu Dương Thu Nguyệt không khỏi cười khổ một tiếng.



Duẫn Tiểu Lực hơi đổi mặt. Theo y nghĩ do mình ép thì đối phương phải khuất phục nhưng không ngờ vẫn là như vậy.



- Quan trường là đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lui.



Duẫn Tiểu Lực trầm giọng nói.



Không biết sao Duẫn Tiểu Lực sau khi thấy Âu Dương Thu Nguyệt liền si mê. Lẽ ra người như y không thiếu gái, nhưng không biết sao lại rất muốn chiếm hữu người phụ nữ này.



- Nếu Phó chủ tịch không còn chuyện gì khác thì tôi phải đi, mọi người còn chờ liên hoan.



Âu Dương Thu Nguyệt cũng không muốn nói chuyện nhiều với đối phương. Biết mình từ chối nhất định sẽ bị đối phương chèn ép, nhưng cô cũng có quy tắc làm người của mình.



Duẫn Tiểu Lực nhìn chằm chằm vào Âu Dương Thu Nguyệt rồi trầm giọng nói:



- Nghe nói huyện Tầm Sơn cần rất nhiều cán bộ.



Âu Dương Thu Nguyệt cũng cười nói:



- Như vậy cũng tốt.