Quan Khí
Chương 1454 : Chết người
Ngày đăng: 20:35 18/04/20
- Bọn mày nghe đây, lập tức đưa bọn tao ra nước ngoài, bọn tao muốn sang Mỹ.
- Cho bọn tao 100 triệu Usd.
Thằng vệ sĩ rống lên.
Mấy thằng biết lần này đã quá lớn chuyện, đã không còn có bao cơ hội sống. Vì thế nghĩ Triệu Thường Lâm là con của Triệu Cao Cường, nên muốn lợi dụng Triệu Thường Lâm mà trốn thoát.
Đám người Tôn Tây Lâm đều là xã hội đen, trong tay đã giết không ít người. Tôn Tây Lâm vốn nghĩ bố Triệu Thường Lâm là Triệu Cao Cường, dù là đắc tội Vương Trạch Vinh cũng không sao. Bây giờ chuyện lại thành vậy, càng làm bọn chúng khó chịu là Triệu Thường Lâm lại không lo lắng an nguy của đồng bọn mà giơ tay đầu hàng. Như vậy Triệu Thường Lâm có thể sống, còn mình thì sao?
Ở tình hình như vậy, Tôn Tây Lâm chỉ có thể mạo hiểm đánh cuộc, không đánh cuộc sẽ chết, đánh cuộc thì có thể còn sống.
Nhìn ba ả phụ nữ trong phòng, Tôn Tây Lâm thở dài một tiếng. Đời này mình đã hưởng thụ hết những thứ cần hưởng thụ.
Thấy vệ sĩ đã thành công bắt giữ Triệu Thường Lâm, Tôn Tây Lâm thở phào nhẹ nhõm. Y không tin Triệu Cao Cường để Triệu Thường Lâm chết. Triệu Cao Cường nếu muốn giữ mạng của Triệu Thường Lâm thì phải thả bọn chúng ra, lúc ấy mọi người có thể ra nước ngoài.
Từ trước đến giờ Tôn Tây Lâm vẫn ra vẻ trung thành với Triệu Thường Lâm, nhưng đó là do có Triệu Cao Cường mà thôi. Bây giờ đã lộ hết, chỗ dựa mất đi thì không cần giả vờ nữa, thoát thân là quan trọng nhất.
Chuyện biến hoá rất nhanh, đầu tiên Triệu Thường Lâm uy hiếp con tin, bây giờ Triệu Thường Lâm lại thành con tin.
Vương Trạch Vinh đến đây thì thấy có nhiều quan chức cũng chạy tới.
- Tình hình thế nào.
Vừa thấy Vu Dương, Vương Trạch Vinh liền hỏi.
Nghe xong Vu Dương nói, Vương Trạch Vinh nhìn về ban công ở xa xa, hắn lắc đầu.
Triệu Cao Cường lúc này đang đứng thẳng đó nhìn Triệu Thường Lâm, tâm trạng của y rất phức tạp. Triệu Thường Lâm sao lại đi quan hệ với đám xã hội đen cơ chứ?
- Lấy súng lại đây.
Triệu Cao Cường lớn tiếng nói.
Thấy Triệu Cao Cường như vậy, ai cũng biết y đây là muốn giết cả con của mình.
Nhưng một chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Cô gái bị Triệu Thường Lâm bắt làm con tin thoáng cái lao tới bên cạnh tên vệ sĩ kia, cầm súng và lao tới ban công. Cô cầm súng không ngừng bắn vào Triệu Thường Lâm.
Triệu Thường Lâm vừa rơi xuống mặt đất nghĩ có người cứu mình thì bị cô gái kia bắn vào.
- Mày chết đi, mày chết đi.
Cô gái gào lên, nước mắt không ngừng rơi xuống, điên cuồng bắn đạn. Cả người cô trần truồng nhưng không ai thấy đẹp mà chỉ thấy là một người điên.
Đến khi tất cả đạn trong súng bắn hết, cô gái mới gào lên như muốn phát tiết hết đau đớn, tủi nhục trong lòng.
Tuy Triệu Cao Cường cũng muốn tự tay bắn chết Triệu Thường Lâm, nhưng khi thấy con bị cô gái kia bắn chết, Triệu Cao Cường rất đau đớn.
Con đã chết.
Nhìn Triệu Thường Lâm nằm bất động trên mặt đất, khẩu súng trong tay Triệu Cao Cường rơi xuống mặt đất.
Lúc này đặc công sớm chờ cơ hội vội vàng lao vào trong. Tuy trong phòng có ba người phụ nữ nhưng đám người Tôn Tây Lâm đâu có thời gian mà khống chế.
Chiến đấu rất nhanh đã kết thúc, Tôn Tây Lâm và vệ sĩ vừa giơ súng lên đã bị bắn chết.
Hành động vây bắt đã kết thúc nhưng mọi người lại thấy rất nặng nề.
Vương Trạch Vinh cũng như vậy. Nhìn Triệu Cao Cường có vẻ già đi rất nhiều, hắn rất kính trọng đối phương. Nghĩ tới nếu mình mà ở vị trí của Triệu Cao Cường, Vương Trạch Vinh cho rằng mình không thể làm như Triệu Cao Cường.
Từ từ đi tới bên cạnh Triệu Thường Lâm, Triệu Cao Cường ngồi xuống vuốt mắt cho Triệu Thường Lâm.
Triệu Cao Cường không nhịn được mà khóc. Đối với Triệu Cao Cường mà nói, cái chết của Triệu Thường Lâm làm y rất đau đớn. Y ân hận vì không giáo dục tốt Triệu Thường Lâm.
Vương Trạch Vinh và nhiều lãnh đạo cũng đi tới. Thấy Triệu Thường Lâm bị bắn chết, mọi người không biết nên an ủi Triệu Cao Cường như thế nào.
- Bố không dạy con được tốt.
Triệu Cao Cường lẩm bẩm nói. Nói xong, Triệu Cao Cường muốn đứng lên nhưng thoáng cái đã ngã xuống.