Quan Khí​

Chương 1461 : Không khí bắt đầu trở nên khẩn trương

Ngày đăng: 20:35 18/04/20


Thời gian trôi qua rất nhanh, Nam Điền đạt được nhiều thành tựu. Ngay khi Vương Trạch Vinh đang ở Nam Điền, Hạng Nam liền gọi hắn lên Bắc Kinh.



Trên đường đi, Vương Trạch Vinh nghĩ tới nhiều việc. Chỉ còn có một tháng là diễn ra hội nghị, hắn có thể cảm nhận tâm trạng các cán bộ khá xôn xao. Dù sao mọi người đều để ý tới vị trí của mình, không ai dám khẳng định chuyện sau đây sẽ như thế nào. Bây giờ Hạng Nam gọi hắn lên có lẽ cũng là vì việc này.



Vào Hạng gia, Vương Trạch Vinh cảm nhận không khí khá nghiêm túc. Hạng Thành và Hạng Kiền đều ở đây.



Thấy Vương Trạch Vinh tới, Hạng Thành gật đầu nói:



- Cháu ngồi một chút, chú ba về ngay.



Vương Trạch Vinh nghĩ nhất định là Hạng Nam muốn giao mình tiếp người của ông.



- Trạch Vinh, bây giờ về cơ bản đã xác định, chỉ chờ họp nữa thôi.



Hạng Kiền nghiêm túc nói.



Hai người bọn họ nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác trước, đó là ánh mắt coi trọng.



- Có gì biến hoá không bác?



Đây là việc Vương Trạch Vinh quan tâm. Tháng ba sẽ diễn ra hai đại hội, về cơ bản đã xác định, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chuyện cứ thế mà theo.



Hạng Thành nói:



- Chắc là không có, quan trọng nhất là bố cháu sẽ lui nên nhiều việc biến hoá.



Mọi người nói chuyện vài câu thì Hạng Nam đã về.



Nhìn ông, Vương Trạch Vinh thấy ông đã già đi nhiều.



Thấy Vương Trạch Vinh tới, Hạng Nam cười nói:




Vương Trạch Vinh gần đây cũng suy nghĩ việc này. Hắn vì có năng lực nhìn quan khí nên luôn lựa chọn chính xác phương hướng, phát triển cũng thuận lợi. Bây giờ đằng trước hắn không có chỗ dựa, về sau hắn phải đấu với các nhân vật lão luyện, điều này là rất khó khăn.



- Chuyện gì đến cuối cùng cũng phải đối mặt mà bố.



Vương Trạch Vinh nói.



Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh và có thể thấy sự kiên quyết trong mắt hắn. Ông khẽ gật đầu và biết mình không thể nói gì nữa.



- Trạch Vinh, chỉ còn một tháng nữa, thời gian cũng không quá dài. Một tháng này không phải không thể xảy ra. Càng vào lúc này càng có người muốn liều mạng thử một lần, không chú ý một chút là sẽ có vấn đề rất lớn. Con phải duy trì ổn định.



- Con bây giờ không lo chuyện Đại hội, con lo là việc ở Thành phố Hải Đông. Lô Ninh Quốc sẽ lui, Thành phố Hải Đông là nơi y công tác nhiều năm, con đột nhiên đi vào thì Lô Ninh Quốc có tâm trạng gì cũng là dễ đoán.



- Đó là việc tất nhiên. Nam Điền không thể lên cấp ngay bây giờ. Tuy Nam Điền đã đạt thành tích huy hoàng nhưng do xuất phát điểm kém, muốn vượt qua các nơi phát triển thì khá khó khăn. Đương nhiên mọi người cũng biết với tốc độ phát triển bây giờ của Nam Điền thì sớm muộn cũng thành trọng điểm kinh tế của Nam Điền.



Vương Trạch Vinh rất đồng ý với quan điểm của Hạng Nam. Trong mấy vị trí Bộ Chính trị, bắt được Thành phố Hải Đông sẽ có lợi cho sự phát triển của hắn. Nếu muốn lên đỉnh thì không làm ở Thành phố Hải Đông một thời gian là không được. Ở Trung Quốc nếu chưa từng làm ở thành phố trực thuộc trung ương thì không thể quản lý tốt một quốc gia.



- Sao bố lại muốn giới thiệu người với con vậy?



Vương Trạch Vinh hỏi.



- Trạch Vinh, có một số việc là bất đắc dĩ. Quan trường chính là như vậy. Muốn người theo con, con phải có bản lĩnh để bọn họ theo. Bố thấy nhiều chuyện trong chốn quan trường, người nói nghĩa khí thì có, nhưng nhiều người theo con vì thấy con có thể bảo vệ bọn họ.



- Có phải có người bắt đầu dao động không bố?



Vương Trạch Vinh nói.



Hạng Nam lắc đầu nói:



- Việc này con không cần lo lắng. Bố dù lui nhưng chỉ cần bố còn sống thì không ai dám rõ ràng phản bội. Bố nghĩ chính là nếu muốn người ta thật tình theo mình, không dao động thì phải để bọn họ thấy hy vọng. Gần đây biết bố sẽ lui, lại không rõ con sẽ vào Bộ Chính trị nên có người biến hoá dao động. Lần này bố muốn mọi người kiên định, dù sao cũng tới lúc con thay thế bố. Bố già rồi, không thể phụ trách nhiều việc.