Quan Khí
Chương 1476 : Giáo dục là căn bản
Ngày đăng: 20:35 18/04/20
- Vương ca thấy sao?
Thấy Vương Trạch Vinh cầm ống nhòm lên nhìn, Hạng Định nhỏ giọng nói.
Hạng Định có suy nghĩ chỉ cần Vương Trạch Vinh coi trọng cô nào thì dù mất tiền nhiều hơn nữa cũng phải đối phó xong cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đây là đồ trong quân đội hả?
- Vâng, em mượn dùng một chút, hiệu quả được phải không anh?
Không thấy Vương Trạch Vinh nói hài lòng với cô nào, Hạng Định nhìn thoáng qua sân khấu rồi nghĩ ánh mắt Vương Trạch Vinh càng lúc càng cao.
Diệp Ba cũng cười ha hả nói:
- khoa học kỹ thuật bây giờ đúng là phát triển, nếu có ống nhòm xuyên thấu thì vừa xem là hiểu ngay.
Vương Trạch Vinh không biết nói gì, những người này đúng là nhiều việc.
Nghe đám thiếu gia này không ngừng bàn tán dáng vẻ và thân hình các cô gái, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Đám thiếu gia này được nuông chiều quen từ nhỏ nên thoái hóa mất.
Quy mô lần này khá lớn, nhìn qua cũng có vài cô xuất sắc, đương nhiên trong đó cũng có mấy người tham gia cho có.
-Trung Quốc lớn như vậy, tôi thấy những người này không thể đại biểu được cái đẹp của người phụ nữ Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh đã gặp nhiều cô gái đẹp. Mặc dù các cô này cũng được nhưng vẫn kém các cô gái của hắn một bậc nên không có hứng thú.
Hạng Định thực ra rất coi trọng việc này. Hắn muốn tìm một người phụ nữ có thể làm Vương Trạch Vinh động tâm.
Nhưng bây giờ thấy Vương Trạch Vinh không có hứng thú, Hạng Định có chút bất đắc dĩ. Nghĩ đến khí chất và dung mạo của Lữ Hàm Yên, y thầm than muốn tìm người vượt qua là quá khó khăn.
Trịnh Tuệ Kiệt lúc này đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh mà nói:
- Vương ca, lần này anh đến Hải Đông, tôi đã hỏi qua thì thấy tình hình Hải Đông rất phức tạp, không phải chỉ trong quan trường mà thế lực khắp nơi đều phức tạp.
- Được, em này tôi thích, tôi bao.
Một tên thiếu gia vừa cười vừa nói.
Cô sau có dáng người xinh xắn và gặp câu hỏi rất đơn giản. Nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử Trung Quốc là ai?
Chỉ thấy cô gái suy nghĩ một chút rồi nói:
- Em nhớ có hai mà, một là Võ Tắc Thiên, một là Từ Hi, sao lại là một?
Cô nói thêm:
- Phải là hai mới đúng, câu hỏi này nhất định là sai.
- Người này còn có chút văn hóa.
Ngô Uy Hoa thở dài nói.
Sau đó các cô khác đều bốc được câu hỏi.
Nghe các cô trả lời, Vương Trạch Vinh không khỏi lắc đầu. Đúng là trình độ văn hóa của người đẹp càng lúc càng kém.
Thấy Vương Trạch Vinh có vẻ mất hứng, Hạng Định thầm mắng mấy cô này rồi nói.
- Vương ca, mấy câu hỏi này có lẽ là hơi khó.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:
- một quốc gia nếu muốn chính thức đi đầu ở thế giới thì quan trọng nhất là trình độ văn hóa. Tôi rất lo cho nền giáo dục quốc gia. Thanh niên bây giờ có một bộ phận vì nổi tiếng, vì tiền, vì quyền mà không học tập.
Vương Tú Toàn cũng nghiêm túc nói:
- Đúng thế, tôi nghe không ít đồng chí lão thành lo lắng về việc này. Theo kinh tế phát triển, tư tưởng truyền vào Trung Quốc càng lúc càng nhiều, hơn nữa giáo viên không hướng dẫn tốt. Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ càng lúc càng nghiêm trọng.