Quan Khí
Chương 1524 : Lâm Khâm bị điên
Ngày đăng: 20:36 18/04/20
Sau khi Hạng Nam đi, Vương Trạch Vinh nhận được điện của Uông Kiều, cô nói Lâm Khâm bị điên.
Nghe tin này, Vương Trạch Vinh ngồi im tại chỗ không biết nói gì.
Vương Trạch Vinh không thể tin nổi vào việc này. Nghĩ đến lần đầu mình gặp Lâm Khâm, khi đó Lâm Khâm luôn ra vẻ đạo mạo, hắn và Lâm Khâm là hai tầng lớp hoàn toàn khác nhau. Vậy mà chỉ vài năm Lâm Khâm đã thành như thế này.
Từ Lâm Khâm nghĩ đến Uông Chính Phong, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Uông Chính Phong đúng là lợi hại, đã chết lâu như vậy mà vẫn xử lý được Lâm Khâm.
Theo Vương Trạch Vinh nghĩ Uông Chính Phong hoàn toàn có thể giết chết Lâm Khâm, nhưng không ngờ y lại làm Lâm Khâm điên. Lối suy nghĩ của Uông Chính Phong đúng là không thể đoán định.
Lúc này trên Tv đang chiếu chương trình do Chu Linh Ngọc dẫn, hắn so sánh Chu Linh Ngọc trên Tv và ở sân golf, đúng là mỗi người mỗi vẻ.
- Trạch Vinh, sao anh lại ngồi một mình vậy?
Lữ Hàm Yên vào thấy Vương Trạch Vinh như vậy liền có chút tò mò nói.
- Em nói chế độ và con người có quan hệ như thế nào?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Vấn đề này quá cao thâm, em không đáp được.
Vương Trạch Vinh châm thuốc rồi nói:
- Anh bây giờ đúng là không thể hiểu. Chế độ Xã hội chủ nghĩa ưu việt như vậy sao còn có nhiều người muốn ra nước ngoài như vậy.
Nói xong câu này Vương Trạch Vinh lại có chút hối hận. Lời này không nên xuất phát từ miệng hắn.
Cũng may Lữ Hàm Yên không nghe thấy, cô vào phòng thay quần áo.
Vương Trạch Vinh lắc đầu và thầm nghĩ chế độ là điểm căn bản của Trung Quốc. nếu không giải quyết vấn đề chế độ thì nhất định sẽ có chuyện.
Mặc dù nhìn Tv nhưng hắn lại không xem, trong đầu đang suy nghĩ rất nhiều việc.
- Chu Linh Ngọc bây giờ là nữ Mc tốt nhất cả nước.
Lữ Hàm Yên ngồi xuống cạnh Vương Trạch Vinh và nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Sự cố ở Tầm Dương, em có biết không?
Lữ Hàm Yên nói:
- Anh không nói thì em quên mất. Mẹ gọi cho em nói bố đến đó.
- Lần này có hậu quả rất nghiêm trọng, anh sợ Hồ Húc Đông sẽ bị liên quan.
- Em cho rằng phải xử bắn vài Cục trưởng, không giết sẽ không thể làm dân chúng yên lòng.
Lữ Hàm Yên rất tức giận nói.
Vương Trạch Vinh thầm lắc đầu. Suy nghĩ của Lữ Hàm Yên giống hầu hết mọi người, chỉ cho rằng vấn đề do quan chức. Đúng là vấn đề con người có ảnh hưởng lớn nhưng không đến mức phải giết bọn họ. Điều này chủ yếu do hệ thống tàu, điều động, các loại thiết bị.
Bí thư Lâm không rõ tình hình, ngài im lặng một lúc rồi nói một câu:
- Bọn trẻ vô tội.
Lúc này Bộ trưởng Bộ Công an Quách Hành Tùng vội vàng đi vào. Thấy mấy lãnh đạo ở đây, mặt y hơi tái đi.
Vương Trạch Vinh nhìn thấy vẻ mặt của Quách Hành Tùng thì có thể đoán nhất định có chuyện.
Bí thư Lâm hiếm khi biến sắc, ngài nhìn chằm chằm vào Quách Hành Tùng.
Trần Khoa Kỳ nói:
- Có chuyện gì?
Quách Hành Tùng do dự một chút mà không nói gì.
Bí thư Lâm nói:
- Anh nói đi.
- Hai kẻ bắt cóc đã uống thuốc độc tự tử tại ngoại ô.
- Bọn trẻ?
Vương Trạch Vinh không nhịn được nói.
- Bọn trẻ cũng uống thuốc độc mà chết.
Quách Hành Tùng nói tới đây không khỏi đổ mồ hôi.
Bí thư Lâm không khỏi run lên.
Lý Kiền Ý nói:
- Hiện trường có gì không?
Lấy ra hai tờ giấy đăng ký kết hôn trong cặp ra, Quách Hành Tùng nói:
- Phát hiện hai tờ giấy đăng ký kết hôn này, là của hai người đàn ông với mẹ của đám trẻ.
Hả.
Lý Kiền Ý nhíu mày nói:
- Là thật sao?
- Chúng tôi đã kiểm tra, là thật.
Như vậy vấn đề phức tạp hơn nhiều.
Bí thư Lâm không nói gì. Ngài đứng lên mà đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh nhìn Bí thư Lâm đang lảo đảo liền định lên đỡ thì Lý Kiền Ý đã sớm làm.