Quan Khí
Chương 1556 :
Ngày đăng: 20:37 18/04/20
Vương Trạch Vinh nói không nhiều nhưng mỗi câu của hắn đều mang theo sự tự tin, khí phách, đúng tâm lý của quân nhân.
Khi Vương Trạch Vinh nói xong, phòng hội nghị một lần nữa vang lên tràng vỗ tay.
Bành Bộ Thuân cười cười đưa tay lên để mọi người dừng lại. Y nghiêm túc nói:
- Sứ mạng của quân nhân chính là bảo vệ quốc gia. Ai dám can đảm xâm phạm lãnh địa nước ta, chúng ta nhất định để chúng có đến không về.
Cuộc diễn tập quân sự kết thúc một cách hoàn hảo, Vương Trạch Vinh biết sau đây Trung Quốc sẽ không ngừng tuyên truyền về sức mạnh quân đội.
Sau đó mọi người nhanh chóng rời đi.
Vương Trạch Vinh đến một doanh trại quân đội được đề phòng nghiêm ngặt.
Nhân lúc rảnh rỗi Dương Úy Lâm mời Vương Trạch Vinh tới.
Thông đủ trạm gác và cảnh giới ở bên ngoài, Vương Trạch Vinh đến thì thấy Dương Úy Lâm đã chờ ở đây.
Sau khi hai người bắt tay, hai người tiến vào bên trong.
Vương Trạch Vinh đã luyện Thái cực quyền và có quan khí nên rất mẫn cảm với xung quanh. Hắn có thể cảm nhận được nơi này có nhiều nhân viên cảnh vệ.
Bên trong doanh trại không có nhiều thứ. Sau khi hai người ngồi xuống, Dương Úy Lâm nói:
- Bí thư Vương, từ người anh, tôi thấy được hy vọng.
Lúc này Vương Trạch Vinh cũng đang nhìn Dương Úy Lâm.
Vương Trạch Vinh đọc tới đây mà cảm thấy ngạt thở. Hắn cảm thấy Uông Chính Phong như đứng trước mặt mình.
- Thực ra tôi và Bí thư Lâm đều là người có cùng lý tường. Chỉ có điều cách làm của y khác tôi quá nhiều. Y mong từ từ thay đổi, tôi hy vọng có thể thay đổi với tốc độ nhanh nhất. Có thể cậu không rõ nhưng Bí thư Lâm lại hiểu rõ suy nghĩ của tôi. Bởi vì như vậy nên hai bên mới có thể liên minh, Tiểu Kiều mới có thể gả vào Lâm gia. Đáng tiếc thằng Lâm Khâm không ra gì, nếu là như vậy thì nó phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình.
- Có thể cậu cho rằng đám người Dương Úy Lâm lên chức là do Bí thư Lâm vì Tiểu Kiều. Nực cười, Bí thư Lâm là người một lòng vì quốc gia sao có thể làm như vậy. Dương Úy Lâm là người của tôi, điểm này Bí thư Lâm hiểu rõ, những người này đều là tinh anh trong quân đội, bây giờ đã đến lúc dùng tới nên Bí thư Lâm muốn để bọn họ thể hiện.
Vương Trạch Vinh có chút kinh ngạc. Trước khi đọc bức thư này, Vương Trạch Vinh cũng cho rằng Bí thư Lâm một lần nữa dùng đám người Dương Úy Lâm là vì Lâm gia giúp Tiểu Kiều phát triển, bây giờ xem ra không phải như vậy. Nghĩ đến đây Vương Trạch Vinh mới thấy mình đã hiểu lầm và coi nhẹ Bí thư Lâm.
Lời Uông Chính Phong nói thì Vương Trạch Vinh có thể hiểu. Trước kia không dùng đám người Dương Úy Lâm mà dùng người chủ hòa là do quốc gia chưa đủ tự tin. Nhưng bây giờ đã khác, có vũ khí hiện đại để bảo vệ tổ quốc, đám người Bí thư Lâm cũng tự tin lên để lộ thanh kiếm. Vì thế mới dùng người phái chủ chiến như Dương Úy Lâm.
- Giật mình phải không? Thực ra mấy điều này không quan trọng. Mục đích tôi để lại bức thư này chính là muốn nói với cậu là cậu đã qua được thử thách. Bắt đầu từ bây giờ cậu sẽ được quân đội ủng hộ. Ha ha, không tin ư? Cậu có thể cho rằng tôi là người chết thì không có lực lượng gì? Nực cười, tôi bố trí nhiều năm như vậy thì sao có thể không có chút lực lượng nào. Dương Úy Lâm là một trong số đó. Chiêm Lâm bây giờ là tư lệnh không quân rồi chứ? Cổ Gia Lâm nắm giữ một Quân khu, bây giờ nhất định lại một lần nữa lên chức. Hoàng Đạt cũng có thể tiến thêm bước nữa, đây đều là người của tôi mà cậu thấy. Tôi muốn nói với cậu đó chỉ là người ngoài sáng của tôi mà thôi. Tôi còn có một nhóm tướng lĩnh cao cấp trong quân đội. Tôi muốn nói với cậu, những người này tôi đã giao cho Tiểu Kiều, Tiểu Kiều và Dương Úy Lâm chính là một sáng một tối, bọn họ cuối cùng đều giao cho cậu. Tôi coi trọng cậu, đừng làm tôi thất vọng.
- Ha ha, tôi rất muốn xem cháu của mình trông như thế nào. Đừng quên sau khi cháu bé được sinh ra thì đốt cho tôi một bức ảnh. Tôi muốn thấy giấc mộng Trung Quốc thành cường quốc được thực hiện trong tay cậu. Trạch Vinh, cố lên.
Bức thư tới đây là hết. Vương Trạch Vinh móc bật lửa châm đốt.
Đốt xong bức thư, Vương Trạch Vinh lúc này mới đứng lên đi ra khỏi lều.
Vừa ra ngoài, Vương Trạch Vinh thấy Dương Úy Lâm đang đứng ngay ngắn ở bên ngoài.
Hai người nhìn nhau, Vương Trạch Vinh lần này giơ tay chào Dương Úy Lâm, Dương Úy Lâm cũng chào lại.
Không ai nói gì, Vương Trạch Vinh ngồi xe rời đi.
Nhìn theo xe Vương Trạch Vinh, Dương Úy Lâm một lần nữa giơ tay lên chào.