Quan Khí
Chương 1560 :
Ngày đăng: 20:37 18/04/20
Vương Trạch Vinh đến Ninh Tây, người hưng phấn nhất chính là Tiền Hồng. Làm thân tín của Vương Trạch Vinh, y sau khi đến làm Phó bí thư Tỉnh ủy Ninh Tây mặc dù có phát triển nhất định nhưng vẫn không thể nắm giữ Ninh Tây vào tay. Y cũng có chút lo lắng vì không thể thực hiện ý đồ của Vương Trạch Vinh. Bây giờ Vương Trạch Vinh đã tới, tuy nói Vương Trạch Vinh không phê bình y nhưng Tiền Hồng vẫn cảm thấy lo lắng sợ Vương Trạch Vinh có cái nhìn với mình.
Vào phòng Vương Trạch Vinh, Tiền Hồng cung kính đứng trước mặt hắn.
Vương Trạch Vinh vừa nghe điện xong, thấy Tiền Hồng như vậy, hắn cười cười bắt tay đối phương:
- Người một nhà mà, đừng khách khí như vậy.
Cùng đi với Tiền Hồng và Đặng Diệu Hoa, Vương Trạch Vinh đã tiến hành khảo sát quanh Ninh Tây vài ngày, hắn cũng có cái nhìn mới về Ninh Tây.
Tiền Hồng có chút cảm động nói:
- Bí thư Vương, tôi không làm tốt công việc.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tình hình Ninh Tây rất phức tạp, lực lượng khắp nơi đan xen vào nhau. Anh chỉ có một mình mà có thể làm được như vậy là rất tốt.
Tiền Hồng nói:
- Lần này ngài tới là chuyện mà cán bộ Ninh Tây rất ủng hộ.
- Anh bố trí như thế nào?
- Bí thư Vương, có một số đồng chí muốn đến gặp ngài.
Tiền Hồng nói.
- Anh bố trí, sau đó báo tôi một tiếng.
Mặc dù Vương Trạch Vinh chỉ là Bí thư Thành phố Hải Đông nhưng hắn lại là Ủy viên Bộ Chính trị. Vì thế hắn tới Ninh Tây là đại biểu Lãnh đạo trung ương đến thị sát công việc Ninh Tây.
Lãnh đạo tỉnh Ninh Tây có mấy ai là người yếu. Ngô Tán Lâm vừa đi, Vương Trạch Vinh lại tới nói rõ vấn đề gì? Điều này ai cũng biết.
- Bí thư Vương, việc này hơi lớn.
Đặng Diệu Hoa cũng nói:
- Bí thư Vương, bảo sao Tỉnh ủy yêu cầu lãnh đạo tỉnh phải xem thời sự hôm nay. Đây chính là muốn nói cho cán bộ Ninh Tây biết là làm việc gì cũng cần chú ý.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chuyện tốt mà, qua được mưa gió mới có thể phát triển.
Tiền Hồng gật đầu nói:
- Bí thư Vương nói đúng.
Mặc dù nói như vậy nhưng Tiền Hồng vẫn có chút lo lắng. Y khó khăn lắm mới tạo được chút ưu thế lại bị tin này phá hỏng.
Tiền Hồng hiểu rõ Hoa Thái Tường là Phó chủ tịch nước nên lực lượng sẽ rất lớn. Cán bộ Ninh Tây thấy tin tức này sẽ càng dao động hơn nữa.
Theo Tiền Hồng nghĩ chỉ cần Vương Trạch Vinh tới Ninh Tây, mình có thể thu được một chút lực lượng vào tay. Bây giờ xem xong tin này y mới thấy đấu tranh chính trị là rất phức tạp. Hoa Thái Tường chỉ lợi dụng một hội nghị công tác nông nghiệp đã thể hiện được lực lượng.
Sau khi Tiền Hồng và Đặng Diệu Hoa rời đi, Vương Trạch Vinh ngồi suy nghĩ.
Bắt đầu từ bây giờ, mình và Hoa Thái Tường đã chính thức khai chiến.
Vương Trạch Vinh hiểu rõ mình nếu muốn lên chức thì vấn đề gặp phải sẽ càng phức tạp hơn. Suy nghĩ của mọi người khác nhau, không ai muốn hắn thuận lợi đi lên cả. Nếu không thể hiện ra tính cách, sự kiên quyết của mình, không thể làm người ta phục thì dù Hoa Thái Tường bây giờ không chiến, sau này cũng sẽ phải chiến đấu.
Hắn cũng biết cuộc chiến này không phải là trong thời gian ngắn mà sẽ là cuộc chiến kéo dài.
Vương Trạch Vinh thông qua Thập cục mà phân tích lúc nào mình nên thể hiện lực lượng. Hắn cũng muốn kéo dài đến sau mới làm. Nhưng hắn phân tích mãi thì thấy càng kéo càng không có lợi cho hắn. Bây giờ mới là thời cơ tốt nhất vì vừa đại hội xong, Bí thư Trịnh còn chưa chính thức nắm giữ lực lượng, vẫn thầm tranh đoạt với Hoa Thái Tường. Chỉ cần mình khai chiến với Hoa Thái Tường, Bí thư Trịnh nhất định sẽ ủng hộ mình.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng muốn đàm phán, chung sống hòa bình với Hoa Thái Tường. Nhưng sau khi hắn nói chuyện với Vệ Hồng Lâm, ông nói với hắn rằng Hoa Thái Tường đã coi hắn là đối thủ lớn nhất. Với tính cách của Hoa Thái Tường thì người như Vương Trạch Vinh nhất định phải đánh ngã, hợp tác là không thể. Dù có hợp tác không chừng sẽ tìm cách đâm sau lưng Vương Trạch Vinh. Biện pháp an toàn nhất là không đàm phán, không hợp tác. Hơn nữa Vương Trạch Vinh nếu mà hợp tác với Hoa Thái Tường sẽ làm một số người thay đổi cái nhìn với hắn, cho rằng hắn là người không có lập trường.