Quan Khí​

Chương 1563 : Vương Trạch Vinh bị theo dõi

Ngày đăng: 20:37 18/04/20


Nhìn Tiền Hồng đang đầy kích động đứng trước mặt mình. Vương Trạch Vinh khẽ lắc đầu, Tiền Hồng trung thành với hắn, nếu như y lên làm Bí thư tỉnh ủy Ninh Tây thì cũng có thể nắm giữ tình hình nhưng người này không thể tiến thêm. Sau đây còn cần bồi dưỡng Đặng Diệu Hoa.



- Bí thư Vương, lần này không ít Dương tiến lên vị trí quan trọng, sẽ có lợi cho việc triển khai công việc.



Tiền Hồng nhìn Vương Trạch Vinh và nói.



Đặng Diệu Hoa cũng vui vẻ nói:



- Nếu không có Bí thư Vương sớm có bố trí thì lần này chúng ta nhất định sẽ thua nặng.



Vương Trạch Vinh nhìn hai người:



- Các anh đều đã là lãnh đạo tỉnh, làm bất cứ việc gì cũng cần phải có bố trí. Vậy mà các anh làm như thế nào? Bị động đến vậy chứ?



Vương Trạch Vinh cũng có chút bực mình ở việc này. Tiền Hồng không ngờ chỉ kiếm thêm được một phiếu, không hề có chuẩn bị nào từ trước.



Nghe Vương Trạch Vinh phê bình, Tiền Hồng không khỏi đỏ mặt. Đương nhiên y cũng biết mình làm không ổn nên không dám biện bạch.



Đặng Diệu Hoa cũng đỏ mặt nói:



- Bí thư Vương, chúng tôi không làm tốt công việc.



Lúc này Phan Bằng Trình vào nói:



- Bí thư Vương, Chủ tịch Hoàng tới xin gặp.



Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Sau hội nghị, việc Hoàng gia và hắn liên minh đã lộ ra. Hoàng Mạc Thiên là thành viên Hoàng gia thì nhất định phải hỏi tới tình hình sau đây nên làm như thế nào? Nếu không hoàn toàn đánh ngã Phùng Kiến Lý, Hoàng Mạc Thiên không thể nào yên tâm được.



Nhìn Tiền Hồng và Đặng Diệu Hoa đi ra, Vương Trạch Vinh ngồi đó đợi Hoàng Mạc Thiên.



Hoàng Mạc Thiên vừa vào đã cung kính nói:



- Bí thư Vương, lão gia tử nhờ tôi chào ngài.



Vương Trạch Vinh đi lên bắt tay Hoàng Mạc Thiên và nói:



- Hoàng lão vẫn khỏe chứ?
Ngay khi Vương Trạch Vinh gặp Hoàng Mạc Thiên, Phùng Kiến Lý cũng biết việc này.



Y có chút lo lắng nên vội vàng gọi điện cho Ngô Tán Lâm.



Ngô Tán Lâm bây giờ cũng đang rất tức giận. Cục diện vốn đang tốt lại bị Hoàng gia phá đám. Đây là chuyện Ngô Tán Lâm không thể tin nổi.



Ngô Tán Lâm cũng đang có chút hối hận. Mình quá sơ sót, từ trước đến giờ vẫn cho rằng Hoàng gia và Vương Trạch Vinh mâu thuẫn, không thể hợp tác. Vì thế ở chuyện này y không chú ý tới lực lượng của Hoàng gia.



Đối với việc Vương Trạch Vinh trước đó đã hóa giải xong việc Hoàng gia, Ngô Tán Lâm không khỏi phục Vương Trạch Vinh. Khi mọi người chưa nghĩ tới vấn đề này, Vương Trạch Vinh đã sớm kiếm được quân cờ ẩn. Thủ đoạn này không chỉ sử dụng ở một Hội nghị thường ủy mà còn ảnh hưởng rất rộng.



Hoàng Mạc Thiên đã ở Ninh Tây nhiều năm, hiểu Ninh Tây không kém gì Phùng Kiến Lý. Ninh Tây xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không giấu được mắt Hoàng Mạc Thiên. Nếu tay y có chứng cứ nào đó về Phùng Kiến Lý thì Ninh Tây sẽ gặp rất nhiều vấn đề.



Nghe xong Phùng Kiến Lý nói, Ngô Tán Lâm nói:



- Anh nói thật với tôi xem Ninh Tây có vấn đề gì không?



Phùng Kiến Lý do dự một chút rồi nói:



- Tiểu Lệ mở một công ty, cách làm có vẻ không ổn mấy.



Nghe nói như vậy, Ngô Tán Lâm hơi ngẩn ra. Người mà Phùng Kiến Lý nói là con gái Phùng Kiến Lý – Phùng Hiểu Lệ, cũng chính là con dâu y. Hai vợ chồng nhà này không theo chính trị mà đi kinh doanh, chủ yếu phát triển ở Ninh Tây. Phùng Kiến Lý nói thì hời hợt nhưng Ngô Tán Lâm cảm thấy việc không đơn giản như vậy.



- Anh không biết tình hình bọn nó?



Phùng Kiến Lý có chút tức giận nói.



Phùng Kiến Lý cười khổ một tiếng, tuy công ty do con gái mình đứng tên nhưng tất cả nghiệp vụ đều do con trai Ngô Tán Lâm làm. Trước kia khi Ngô Tán Lâm còn làm Ủy viên Bộ Chính trị, Phùng Kiến Lý dựa nhiều vào Ngô Tán Lâm nên không quan tâm con rể làm gì.



Phùng Kiến Lý nói;



- Thời gian trước có một chỗ xảy ra chất lượng công trình nhưng may xử lý kịp thời. Ngài cũng biết chuyện của hai đứa tôi rất ít quan tâm mà.



- Mau tìm hiểu rõ tình hình. Nếu xảy ra chuyện thì sao?



Phùng Kiến Lý có chút nóng nảy. Trước đây Phùng Kiến Lý vẫn nắm vững Ninh Tây, y không quá lo sẽ xảy ra chuyện. Ai ngờ Vương Trạch Vinh lại xen vào. Nơi nào Vương Trạch Vinh xen vào đều không yên ổn.