Quan Khí​

Chương 1568 : Vương Nhạc Sơn bán khoai tây

Ngày đăng: 20:37 18/04/20


Tìm một chợ ở ngoại ô, Hạng Định sai người đi thuê một chỗ ngồi và mang theo hai tải khoai tây tới.



Bởi vì không được ai giúp Vương Nhạc Sơn nên Hạng Định chỉ có thể ngồi ở trên xe xem tình hình.



Hai vợ chồng Vương Đại Hải cũng sớm chạy tới xem cháu ruột bán khoai tây.



Nhìn Vương Nhạc Sơn mặc bộ đồ cũ, Tiền Thanh Phân nhíu mày nói:



- Ông nó, ông nói Trạch Vinh làm gì không biết nữa? Nhà ta có phải thiếu ăn đâu mà để Nhạc Sơn đi bán khoai tây?



Vương Đại Hải cười ha hả nói:



- Tôi thấy như vậy mới tốt. Cháu phải rèn luyện. Bà xem Trạch Vinh đó, từ bé đã tự lập nên mới có thể có thành tích như hôm nay.



Tiền Thanh Phân nhìn quanh rồi nói:



- Hay là chúng ta bỏ tiền mua hết khoai tây. Nhìn Nhạc Sơn đáng thương chưa kìa.



- Nhạc Sơn bị bà nuông quen rồi. Trước đây nhà không có đồ ăn, chúng ta không phải ra ngoài bán rau đó sao?



Hạng Định cũng đang ở trong xe nói chuyện với hai tên đàn em. Một tên thanh niên nói:



- Sếp, tôi không rõ chút nào cả. Tiền có mà sao lại đi bán khoai tây?



- Đúng thế, để tôi đi mua khoai tây là xong nhiệm vụ mà.



Một tên thanh niên khác nói.



Hạng Định trừng mắt nhìn hai thằng rồi nói:



- Bọn mày có tin nếu hôm nay bọn mày dám nhúng tay vào thì mai đừng mong kiếm cơm ăn ở Bắc Kinh.



- Ha ha, sếp Tổng, tôi chỉ là nói một câu mà thôi. Ai mà có thể khiến ngài đứng chờ ở đây vậy?



- Đừng hỏi chuyện không nên hỏi.



Hạng Định bây giờ cũng rất buồn bực. Y cũng khó hiểu sao Vương Trạch Vinh lại bảo Nhạc Sơn đến đây bán khoai tây.



Hạng Định chỉ có thể đến kiếm chỗ bán còn đâu không thể nhúng tay làm gì nữa.



Mọi người đang lo nhưng Vương Nhạc Sơn lại rất vui vẻ. Nhìn ông nội đứng xa xa nhìn mình, nó thật ra không lo gì mà nghĩ đây là việc để chơi.



Vương Nhạc Sơn đang nhìn quanh thì có người quát:



- Ai bán ở đây?



- Cháu.



Vương Nhạc Sơn từ bé gặp nhiều người nên cũng không sợ.



- Được, nộp năm tệ tiền phí vệ sinh.
- Đừng nói khó nghe như vậy, bọn tao chỉ lấy tiền quản lý, quyết không cưỡng đoạt, nói như vậy là phỉ báng bọn tao đó.



Một ông lão thấy thế không nhịn được nói:



- Được rồi các vị, một thằng bé thôi mà. Các anh đừng chấp cháu bé.



Ông ta nói xong liền nhẹ nhàng kéo Vương Nhạc Sơn sang bên.



Vương Nhạc Sơn vừa nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh nói bán lỗ phải ăn khoai tây cả tháng nên nó dù như thế nào cũng không muốn bị mất tiền.



Lúc này người vừa đến thu phí vệ sinh đi tới nói:



- Sao, bây giờ nên nộp tiền phí vệ sinh chứ? Đừng bảo tao là mày chưa mở hàng đó. Vừa nãy tao thấy có người mua khoai tây cho mày chứ?



Một thằng khác cười lạnh nói:



- Vừa nãy có người tố cáo nói giấy phép của mày có vấn đề, mang ra cho tao kiểm tra.



Lúc này Hạng Định cũng thấy tình hình bên này nên vội vàng lao tới. Y không ngờ nghe có người ăn hiếp Vương Nhạc Sơn nên rất tức giận. Y nhìn sang thằng đi cùng mình.



Tên này vội vàng nói:



- Tổng giám đốc Hạng, chỗ này do tôi bỏ phí ra, nhất định không có vấn đề gì.



Lúc này chỉ thấy người đàn ông kia cầm lấy tờ giấy phép nhìn qua rồi trầm giọng nói:



- Giấy này cần kiểm tra đã, mày không được bán vội.



Mặc dù Vương Nhạc Sơn còn bé nhưng đám người kia không thể bỏ qua.



Người đàn ông trung niên cũng trầm giọng nói với Vương Nhạc Sơn:



- Người lớn nhà mày ở đâu, gọi nói tới. Làm như thế nào mà không chịu nộp phí.



Vương Nhạc Sơn lúc này rất tức giận. Nó mới bán được chút tiền mà phải nộp phí mãi như thế này thì lãi thế nào được?



Thấy người đàn ông trung niên đang rất đắc ý, Vương Nhạc Sơn chỉ muốn đánh cho một trận.



Tiền Thanh Phân cũng không nhịn được nữa. Bà thấy có người ăn hiếp cháu nội mình nên lớn tiếng nói:



- Đưa giấy tờ thu phí của các anh ra đây, bên Kế hoạch đầu tư đã phê chuẩn chưa?



Hai người Tiền Thanh Phân, Vương Đại Hải xen vào khiến việc bán khoai tây của Vương Nhạc Sơn nhất định đã thất bại.



Hạng Định cũng rất buồn bực, việc này sao đen như vậy?



Hạng Định tức tối gọi điện ngay cho phó trưởng Công an khu vực này.



Lúc này Vương Nhạc Sơn cũng biết việc thử nghiệm bán khoai tây của mình đã thất bại. Nó thấy vệ sĩ của Vương Trạch Vinh ở bên nên không sợ. Nó tức mình cầm lấy một củ khoai tây ném vào người đàn ông trung niên thu phí vệ sinh.