Quan Khí
Chương 1579 : Hội nghị rất loạn
Ngày đăng: 20:38 18/04/20
Việc dùng uy áp của quan khí có ảnh hưởng rất lớn đối với Vương Trạch Vinh. Hắn vừa dùng với Lý Kiền Ý đã khiến quan khí yếu đi đôi chút.
Việc này không thể kéo dài quá lâu. Sau khi Vương Trạch Vinh giảm áp lực với Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý lập tức tỉnh lại.
Lý Kiền Ý đang kích động lên tiếng đột nhiên dừng tay lại giữa không trung.
Mình nói tới đâu rồi?
Lý Kiền Ý thoáng cái dừng lại và nhìn các uvv.
Lúc này mọi người đang tham gia đều giật mình. Ai nói Lý Kiền Ý đã bị Hoa Thái Tường ảnh hưởng. Hôm nay hắn lên tiếng đã chứng minh muốn giữ cho Vương Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý nhớ lại nội dung mình vừa nói rồi khẽ nhíu mày, sau đó lại nhìn Vương Trạch Vinh đang cúi đầu viết chữ.
Lý Kiền Ý thở dài một tiếng nói:
- Tôi tạm thời nói tới đây thôi.
Ngô Tán Lâm và Hoa Thái Tường nhìn nhau và thấy rất khó hiểu. Hôm nay Lý Kiền Ý sao lại lên tiếng như vậy?
Mặc kệ mọi người nói như thế nào thì Lý Kiền Ý đã nói xong và thể hiện rõ ai muốn làm khó Vương Trạch Vinh, y sẽ đứng ra đối chiến.
Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương – Phó Thốn Sơn nói:
- Vấn đề truyền thông cũng là điều chúng ta nên chú trọng. Gần đây yw trong và ngoài nước đều lên tiếng phê bình Hải Đông. Xảy ra chuyện như vậy thì tôi nghĩ chắc là do công việc của chúng ta không làm tốt?
Phó Thốn Sơn gần đây đi lại gần với Hoa Thái Tường, thấy Hoa Thái Tường nhìn tới, y không thể không nói một câu.
Vương Trạch Vinh vừa nói xong, Thi Xương Vũ đã phát hiện Lý Kiền Ý nhìn mình với vẻ lạnh lùng nên có chút giật mình và rất mê man.
Tình hình hội nghị đã thay đổi hẳn, điều này làm Ngô Tán Lâm rất khó chịu. Hôm nay vốn nghĩ là cơ hội tốt để chèn ép Vương Trạch Vinh, rất có thể đưa ra quyết định phê bình công việc Hải Đông. Chỉ cần xuất hiện quyết định này thì đó sẽ là khuyết điểm lớn trong kinh nghiệm chính trị của Vương Trạch Vinh. Tuy nói muốn làm Vương Trạch Vinh mất khả năng tiến lên là không thể nhưng chỉ cần không ngừng chèn ép hắn thì cuối cùng sẽ đạt được mục đích.
Thấy hội nghị đã biến hoá như vậy, Ngô Tán Lâm thầm than mất cơ hội. Y đang nghĩ xem nên nói như thế nào thì Hoa Thái Tường đã nói trước.
- Vừa nãy mọi người đã nói về những công việc ở Hải Đông. Tôi thấy mọi người có vẻ đi ngược đề tài. Ha ha, bây giờ nên về chủ đề chính. Trung Quốc cần hoàn cảnh tốt để phát triển, tôi thấy vấn đề đoàn kết là quan trọng nhất. Ở điểm này có nhiều cán bộ địa phương làm không tốt. Có một số đồng chí bên dưới phản ánh vấn đề đó là vài tỉnh thành có chủ nghĩa đỉnh núi, chèn ép cán bộ không cùng chủ kiến, hiện tượng này là rất không tốt. Tôi thấy Trung ương nên chú trọng việc này.
Mọi người đều biết Hoa Thái Tường nói đến việc Vương Trạch Vinh chèn ép các phái khác ở khắp nơi, đồng thời cũng mượn việc này gây sự với Vương Trạch Vinh.
Nghe Hoa Thái Tường lại nói chuyện của Vương Trạch Vinh, Ngô Tán Lâm thầm than Hoa Thái Tường đúng là có thủ đoạn tốt. Nếu dùng chuyện Hải Đông không thể nhằm vào Vương Trạch Vinh, như vậy dùng chuyện nơi khác nhằm vào Vương Trạch Vinh.
Hoa Thái Tường sau khi dẫn đề liền không nói nữa. Chuyện này y đương nhiên không tiện nói tiếp, chỉ cần đưa ra đầu mối là đủ rồi.
Nói xong Hoa Thái Tường nhìn Chu Thế Khánh.
Theo Hoa Thái Tường nghĩ Chu Thế Khánh không hòa hợp với Vương Trạch Vinh, đối phương nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này.
Vương Trạch Vinh cũng thấy ánh mắt này của Hoa Thái Tường, nhưng hắn nhìn Chu Thế Khánh thì hắn có chút khó hiểu. Sao Chu Thế Khánh lại đứng trung lập như vậy?
Thấy tình hình này Vương Trạch Vinh cũng không cần phải dùng năng lực quan khí nữa.
Chu Thế Khánh thấy Hoa Thái Tường nhìn mình, y ho khan một tiếng rồi nói:
- Chúng ta nhìn bất cứ chuyện gì cũng phải theo trào lưu chung, phải xem sự phát triển của địa phương có bị ảnh hưởng không, phải xem cán bộ bị bắt là như thế nào? Tôi thấy phải kiên quyết đả kích cán bộ tha hóa.