Quan Khí
Chương 1583 : Gặp lại ngọc nữ
Ngày đăng: 20:38 18/04/20
Khi mọi người đang ngồi bàn bạc, Vương Trạch Vinh đến một biệt thự rất sang trọng.
Lần này Vương Trạch Vinh không dẫn theo ai mà một mình lái xe tới đây.
Sau khi nhận nói chuyện với mấy ông lão, Vương Trạch Vinh ra ngoài liền nhận được điện của Uông Kiều.
Hội nghị vừa rồi là bài học cho Vương Trạch Vinh. Không có sự trợ giúp mạnh thì hắn sẽ không có tiếng nói ở Bộ Chính trị. Dù bây giờ không có quyền đó nhưng Vương Trạch Vinh tin thời gian mình ở Bộ Chính trị là rất dài, chỉ cần có thời gian thì cuối cùng hắn cũng sẽ lập được quyền của mình.
Uông Kiều bây giờ là Phó bí thư Tân Cảng, có sức ảnh hưởng lớn đối với Bí thư thành phố Tân Cảng – Cơ Dân Quyền. Sau đây Vương Trạch Vinh tin dưới sự vận động của Bí thư Lâm, Uông Kiều rất có thể vào Bộ Chính trị. Có Uông Kiều vào thì hắn sẽ có sự trợ giúp rất mạnh. Với ảnh hưởng của Uông Kiều trong quân đội, rất có thể có người trong quân đội là người của cô tiến vào Bộ Chính trị.
Đương nhiên đây là quy hoạch trong tương lai, Vương Trạch Vinh cần tính tới thời gian gần hơn.
Uông Kiều mở cửa cho Vương Trạch Vinh, sau đó nhìn hắn đeo kính đội mũ, cô nói:
- Anh yên tâm, hôm nay không có ai theo dõi đâu, em bố trí rồi.
Vương Trạch Vinh cũng nở nụ cười, mỗi lần gặp Uông Kiều, hắn đều thấy có áp lực.
Vương Trạch Vinh nhìn bụng Uông Kiều và thấy cô có lẽ sắp sinh.
Uông Kiều nhận ngay ra ánh mắt của Vương Trạch Vinh nên cười nói:
- Tuần sau em sinh.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền lẩm bẩm một tiếng:
- Sắp sinh sao?
Đối với việc Uông Kiều sinh con, Vương Trạch Vinh rất lo lắng. Đứa bé là con của hắn và Uông Kiều, không phải con Lâm gia, sinh ra ai biết nó giống ai.
- Anh lo chuyện con sao?
Uông Kiều đi tới ôm tay Vương Trạch Vinh rồi nhẹ nhàng nói.
Không có ai, Uông Kiều luôn thoải mái như vậy, không hề có vẻ kiêu kỳ như bình thường.
Vương Trạch Vinh ngồi xuống ghế và gật đầu nói:
- Con không phải của Lâm gia, dáng vẻ nếu khác quá nhiều thì …
Vương Trạch Vinh lo nhất là việc này.
Uông Kiều cười nói:
Cô đúng là không biết nên gọi Vương Trạch Vinh như thế nào.
Một lần nữa gặp Vương Trạch Vinh, trong lòng Liễu U có rất nhiều tâm trạng đan xen nhau. Lúc ấy cô gặp Vương Trạch Vinh thì không biết tình hình của hắn, còn tưởng rằng Vương Trạch Vinh chỉ là kẻ có chút tiền, kém xa đám người Ngô Uy Hoa.
Sau khi này ở trong đoàn tổ chức cuộc học tập, Liễu U mới cẩn thận nhìn ảnh các Ủy viên Bộ Chính trị và nhận ra vị giám đốc Vương kia chính là một trong số đó. Điều này làm cô rất hối hận.
Vương Trạch Vinh lại không quan tâm mấy việc này mà không ngừng nhìn bé gái, rồi lại nhìn Liễu U và người đàn ông kia.
Nhìn một chút, Vương Trạch Vinh nở nụ cười. Hắn phát hiện vẻ ngoài của người đàn ông kia không xứng với Liễu U, đây đương nhiên không phải nguyên nhân chủ yếu. Điều mà Vương Trạch Vinh thấy chính là bé gái là bản sao thu nhỏ của Liễu U. Nhìn bé gái, tâm trạng hắn tốt lên. Có lẽ con mà Uông Kiều sinh ra sẽ hoàn toàn giống Uông Kiều thì sao?
Dù nói như thế nào hắn cũng thấy yên tâm đôi chút.
- Ai thế?
Người đàn ông kia lạnh nhạt nói với Liễu U.
Đây là người đàn ông phương tây cao to, trên tay còn có nhiều lông trông như vượn vậy.
Liễu U không biết giải thích như thế nào với chồng, vì thế cô nhìn Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nhìn bé gái và hỏi:
- Con của hai người?
Liễu U có chút sợ hãi nói:
- Chồng trước ạ.
- Cháu bé rất ngoan.
Vương Trạch Vinh căn bản không quá để ý đến người nước ngoài kia, hắn khẽ xoa đầu bé gái và ói:
- Phải có chút trách nhiệm với con cái.
Nói xong Vương Trạch Vinh nhanh chóng rời đi.
- Vương ca, có thể cho em số điện thoại của anh không?
Liễu U lớn tiếng nói.
Nhìn Vương Trạch Vinh đã đi xa, Liễu U không khỏi nhìn theo.