Quan Khí
Chương 1587 : Làm quân tiên phong
Ngày đăng: 20:38 18/04/20
Bí thư Trịnh cũng không cắt ngang lời hắn nói. Y chỉ cười cười nhìn Bí thư Trịnh.
Thấy Bí thư Trịnh như vậy, Vương Trạch Vinh chỉ có thể tiếp tục nói về công việc Hải Đông.
- Nói xong chưa?
Nghe Vương Trạch Vinh nói gần như xong, Bí thư Trịnh hỏi.
- Xong rồi.
- Được rồi, cậu nói một chút về chuyện của Hồng Cương đi.
Bí thư Trịnh nghiêm túc nói.
- Tôi cũng xem qua tài liệu về Hồng Cương. Nói thật sau khi xem tôi thấy rất sợ hãi. Chẳng qua việc này khá khó khăn, vừa động sẽ lan tới rất nhiều người, tôi lo rằng…
Bí thư Trịnh vẫn nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh, y nói:
- Đừng nói mấy điều này, tôi muốn nghe cậu nói thật lòng.
- Bí thư Trịnh, nói thật chuyện bọn họ làm có giết mấy lần cũng không đủ. Nếu tiếp tục để bọn họ làm như vậy thì căn cơ của Trung Quốc chúng ta sẽ bị dao động.
Vương Trạch Vinh đành nói thật.
Lúc này vẻ mặt Bí thư Trịnh đã đỡ hơn trước:
- Thấy chuyện khó khăn nên giao cho tôi?
Vương Trạch Vinh có chút xấu hổ nói:
- Bí thư Trịnh, chủ yếu là tôi không có nhiều quyền lực đến như vậy, việc này không phải chỉ dính tới một hai người mà có ảnh hưởng sâu rộng, tôi đoán còn có thể lan đến người khó có thể động vào.
Bí thư Trịnh cũng đã đọc nhiều lần tài liệu này. Y biết Vương Trạch Vinh nói đúng, cũng biết việc này không phải ai cũng có thể động vào.
- Cậu nói rất đúng, không giết không đủ làm dân chúng yên lòng.
Bí thư Trịnh là Tổng bí thư Trung Quốc nên nghĩ nhiều nhất chính là lợi ích của Trung Quốc. Vương Trạch Vinh nói đã đúng suy nghĩ của y. Những người này nếu cứ tiếp tục thì không phải bọn chúng kiếm được bao tiền mà nghiêm trọng ảnh hưởng đến nền kinh tế quốc dân Trung Quốc. Hơn nữa bọn chúng còn lợi dụng lợi ích trong tay mà thò vào nền chính trị, chỉnh thể quốc gia bị phá vỡ, nó sẽ làm sự phát triển của Trung Quốc gặp nguy hiểm rất lớn.
- Trạch Vinh, việc này không phải chuyện của một hai người, nó quan hệ đến đại sự quốc gia, cần phải tận dụng tất cả lực lượng có thể.
Vương Trạch Vinh gật đầu.
- Thái độ của Bí thư Lâm cũng là rất quan trọng.
Bí thư Trịnh đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.
Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh coi như hiểu ý đồ thực sự của Bí thư Trịnh. Y đây là hy vọng ngoài việc mình làm tiên phong thì cũng muốn kéo Bí thư Lâm vào việc này.
Dù Bí thư Trịnh không nói, Vương Trạch Vinh cũng hiểu chuyện của mình và Bí thư Lâm.
- Tôi cũng định đi gặp Bí thư Lâm.
Vương Trạch Vinh không thể làm gì khác là nói.
Bí thư Trịnh nói:
- Đây là việc nên làm.
Vương Trạch Vinh thầm tính toán lực lượng của mình, Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm. Nếu ba lực lượng này hợp lại thì khả năng thành công của việc này sẽ lớn hơn, dù dính tới nhân viên ở tầm trung tâm thì chắc cũng không có vấn đề gì.
Bí thư Trịnh đã nói rõ việc này phải xử lý, còn phải mạnh tay xử lý. Vương Trạch Vinh cũng biết việc này mình cần kiên định đứng về phía Bí thư Trịnh.
Ra khỏi văn phòng Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh thấy có chút nặng nề. Thoạt nhìn Bí thư Trịnh đã hạ quyết tâm nhưng do Hải Đông đi đầu. Điều này nói rõ Bí thư Trịnh cũng có ý đồ của mình. Dù sao Bí thư Trịnh làm Tổng bí thư, y không thể tùy tiện đưa mình vào việc mạo hiểm.
Vương Trạch Vinh cũng biết chuyện nói đến nước này, hắn muốn không hành động cũng không thể.
Nếu như vậy, hắn chỉ có thể kiên trì tới cùng.
Vương Trạch Vinh bây giờ đang nghĩ cố gắng tăng cường lực lượng của mình. Bí thư Lâm đương nhiên là phải được ủng hộ, một vài lực lượng khác cũng cần có sự ủng hộ.
Nghĩ đến lực lượng của Ủy viên trưởng Lý, Vương Trạch Vinh cũng coi đó là một vũ khí bí mật của mình. Nếu được Ủy viên trưởng Lý ủng hộ thì khả năng an toàn của hắn sẽ cao hơn một chút.
Không biết Ủy viên trưởng tập Thái cực quyền đến đâu rồi. Hắn đã lâu không gặp Lý lão, có lẽ nên dành thời gian để đến nhà bọn họ mới được.