Quan Khí
Chương 1606 :
Ngày đăng: 20:38 18/04/20
Ăn cơm xong, mọi người lần lượt rời đi. Khi Vương Trạch Vinh đang định đi thì Bí thư Lâm nói với hắn:
- Trạch Vinh, cậu ở lại một chút, tôi có chuyện cần nói với cậu.
Vào thư phòng, Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Cậu hiểu bao nhiêu về công việc ở Thường Hồng?
- Gần đây tôi ít quan tâm đến Thường Hồng.
- Trạch Vinh, chuyện của công ty ắc quy có không ít người chú ý. Công ty đó bây giờ đạt thành quả rất lớn, nhất định phải bảo người bên dưới chú trọng mới được.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ và hiểu ra vấn đề. Bí thư Lâm đột nhiên nói tới việc Thường Hồng thì cũng biết Bí thư thị ủy Khương Tắc Xương là người của hắn.
Thường Hồng phát triển rất nhanh, ngành năng lượng mới đã phát triển ra toàn thế giới, Trung Quốc cũng vì ngành kỹ thuật mới này mà thu lợi rất lớn. Khương Tắc Xương làm Bí thư thị ủy Thường Hồng, lại từng làm thư ký của Vương Trạch Vinh nên không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí này.
- Bí thư Lâm, tôi đang dự định dành thời gian tới Thường Hồng.
Bí thư Lâm cười nói:
- Như vậy là rất tốt.
Bí thư Lâm nhấp ngụm trà và nói tiếp:
- Trạch Vinh, cậu là người tôi vẫn chú ý, tôi vẫn coi cậu là người nhà, về sau thường xuyên đến nhà chơi.
- Tôi cũng đã nói với Tiểu Phỉ nếu rảnh rỗi thì đến giúp một chút. Bây giờ hai chị em cô ấy đều đã có con, cũng có nhiều điều cần trao đổi.
- Cậu đó, cái gì cũng tốt chỉ có vấn đề nam nữ.
Bí thư Lâm lắc đầu nói.
Vương Trạch Vinh có chút xấu hổ làm mặt nóng lên:
- Tôi nhất định sẽ chú ý.
Bí thư Lâm cười nói:
- Chuyện của cậu thì tôi cũng hiểu một chút, nói đúng ra sai không nằm ở cậu. Việc này cậu cũng không nên quá để ý. Cậu có biết tại sao mọi người không lấy vấn đề này của cậu ra mà nói chuyện không?
Việc này Vương Trạch Vinh đã suy nghĩ kỹ. Hắn biết quan hệ nam nữ của mình không thể giấu được người. Nhất là đến cấp độ này đối thủ nắm giữ rất nhiều tài nguyên trong tay, nếu thật sự đi điều tra không thể không phát hiện được gì. Có điều khó hiểu là từ trước đến giờ mọi chuyện vẫn bình thường, không ai lấy việc này ra nói chuyện. Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng suy nghĩ một chút là do việc này không thể làm hắn mất chức.
Bí thư Lâm cười cười nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Cậu đó, để cậu phụ trách Thập cục mà cậu lại không quá chú tâm công việc Thập cục.
- Cũng không có việc gì lớn, là chuyện của Tiểu Kiều mà thôi. Cậu cũng biết tôi đã về hưu, Tiểu Khâm lại như vậy, bây giờ chỉ còn Tiểu Kiều là để quan tâm. Tiểu Kiều là cô bé có năng lực mạnh, sau khi đến Tân Cảng cũng đã có biểu hiện tốt. Chẳng qua Tiểu Kiều mặc dù có năng lực nhưng người khá kiêu ngạo, ít bạn bè, may ra có cậu là hòa hợp chút. Cậu và Tiểu Kiều còn có quan hệ kia nên tôi chỉ có thể giao Tiểu Kiều cho cậu. Mong cậu giúp Tiểu Kiều nhiều một chút.
Ra là việc này.
- Xin Bí thư Lâm yên tâm, việc này dù ở góc độ nào tôi cũng sẽ làm.
Bí thư Lâm cười nói:
- Tiểu Kiều không có nhiều bạn, người làm chính trị như Tiểu Kiều sẽ gặp nhiều khó khăn. Dù có năng lực giỏi hơn nữa nhưng nếu không linh hoạt cũng sẽ có nhiều vấn đề. Cậu thì khác, quan hệ bạn bè tốt.
Đây là khen hay phê bình mình thì Vương Trạch Vinh không rõ.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm cười nói:
- Đây là chuyện tốt, cậu có thể không ngừng tiến bộ là có công lớn của cách xử sự của cậu.
Đây là Bí thư Lâm coi mình là thân tín.
Nghĩ tới Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh cũng muốn thử thái độ của Bí thư Lâm.
- Tôi sẽ cùng với Phó thủ tướng Kiền Ý giúp đỡ Tiểu Kiều.
Nghe Vương Trạch Vinh nhắc như vậy, Bí thư Lâm có chút thú vị nhìn hắn:
- Ở trước mặt tôi cậu đừng vòng vo, có suy nghĩ gì cứ nói thẳng.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi không có suy nghĩ gì mà.
Bí thư Lâm thay đổi vẻ cười cười mà nghiêm túc nói:
- Tôi vừa nãy đã nói, dù đến vị trí nào cũng cần hai chữ tình nghĩa.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Tôi nhất định ghi nhớ lời Bí thư Lâm nói.
- Chuyện Thường Hồng không phải việc nhỏ, cậu nên tới đó sớm.
Bí thư Lâm đổi đề tài.
Vương Trạch Vinh càng thêm khẳng định Thường Hồng nhất định đã có vấn đề.