Quan Khí​

Chương 1610 :

Ngày đăng: 20:38 18/04/20


Vương Trạch Vinh do bận họp trên Bắc Kinh nên tạm thời không thể về được Thành phố Hải Đông nhưng hắn vẫn có thể chú tâm đến tình hình ở Thường Hồng.



Vì chuyện của mình nên Khương Tắc Xương cũng đã bay lên Bắc Kinh.



Nhìn Khương Tắc Xương tiến vào, Vương Trạch Vinh có thể nhận ra đối phương đang rất mệt mỏi.



- Lão lãnh đạo, tôi lên báo cáo tình hình công việc Thường Hồng với ngài.



Khương Tắc Xương gặp Vương Trạch Vinh liền cảm thấy mình tìm thấy chỗ dựa, y thấy an toàn hơn rất nhiều.



Vương Trạch Vinh hơi sa sầm mặt lại nó:



- Anh làm gì vậy hả, tôi vẫn nói với các anh chỉ cần mình không phạm sai lầm thì không ai có thể làm gì được mình cả.



Khương Tắc Xương cũng đã là Thường vụ tỉnh ủy, trước mặt người khác luôn giữ được sự bình tĩnh nhưng khi gặp Vương Trạch Vinh lại khác.



Vương Trạch Vinh mặc dù là phê bình Khương Tắc Xương nhưng trong lòng vẫn khá hài lòng với thư ký trước đây của mình. Từ lúc đưa Khương Tắc Xương lên làm Bí thư thị ủy Thường Hồng, sự phát triển của Thường Hồng là điều mọi người đều thấy rõ. Có thể nói Thường Hồng làm rất tốt.



Sau đó Khương Tắc Xương kể lại chi tiết câu chuyện.



Vương Trạch Vinh cũng không cắt ngang lời đối phương mà chỉ lẳng lặng lắng nghe.



Khương Tắc Xương lần này lên Bắc Kinh là muốn xem thái độ của Vương Trạch Vinh. Y cũng biết chuyện kia nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ. Nếu không ai bảo vệ mình thì mình nhất định sẽ có kết quả không tốt. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh không bỏ mình, y đúng là rất cảm kích.



- Anh không mấy khi lên Bắc Kinh, ở lại nhà tôi ăn bữa cơm đã rồi đi.



Vương Trạch Vinh phê bình Khương Tắc Xương một chút, cũng nhắc nhở đối phương rồi bảo y ở lại ăn cơm/



Sau khi an ủi Khương Tắc Xương một chút, Vương Trạch Vinh cũng mật thiết chú ý tình hình tiến triển. Vương Trạch Vinh cũng đã gọi điện cho Bí thư Lâm nói ra tình hình mình biết ở Thường Hồng.



Bí thư Lâm không tỏ thái độ gì.



Có một tình huống tốt là truyền thông không đưa tin quá nhiều về Thường Hồng.



Thấy tình hình này, Vương Trạch Vinh biết mấy người Bí thư Trịnh đã ra tay.



Đang ngồi nhà, hắn nhận được điện của Lý Kiền Ý mời hắn đến câu lạc bộ của Hà Hảo.



Thái độ của Lý Kiền Ý với Vương Trạch Vinh rất thân thiết. Y bắt chặt tay Vương Trạch Vinh và nói:



- Gần đây Bắc Kinh chỉnh đốn an ninh trật tự rất mạnh, nơi này chắc không có vấn đề gì.



Vương Trạch Vinh cười nói:



- Vu Dương đã dành nhiều công sức khiến tình hình an ninh trật tự của Bắc Kinh thay đổi nhiều. Đây cũng là cố gắng từ trước đến giờ của Lý ca.



Vương Trạch Vinh tin rằng Lý Kiền Ý đã giải quyết xong đám người theo dõi Hà Hảo nên mới gọi mình tới đây.




Vương Trạch Vinh cười nói:



- Bố mẹ em về rồi sao?



- Bố mẹ bận việc mà.



- Trạch Vinh, hai người có nên tìm chỗ mà thân thiết không thế?



Lý Kiền Ý nói.



Thư Ý nghe vậy không khỏi đỏ mặt lên.



Hà Hảo cười nói:



- Lý ca, người ta thân thiết mà, anh để ý làm gì.



Tuy nói như vậy nhưng trong mắt cô lộ rõ sự hâm mộ.



Lý Kiền Ý cười phá lên.



Ăn xong, Hà Hảo dẫn ba người đi xông hơi, mời người mát sa. Sau đó Vương Trạch Vinh và Thư Ý rời đi.



Nhìn Vương Trạch Vinh và Thư Ý rời đi, Lý Kiền Ý nói với Hà Hảo:



- Em nhất định phải duy trì quan hệ tốt với Thư Ý đó.



Hà Hảo nhìn xe đã đi xa nói:



- Bọn em bây giờ về cơ bản không giấu gì nhau.



- Vương Trạch Vinh có thường xuyên đến chỗ Thư Ý không?



- Cái này thì không, theo em biết Vương ca về cơ bản không đến chỗ Thư Ý.



Lý Kiền Ý không khỏi suy nghĩ. Xem ra lợi dụng Thư Ý để kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh là không quá chắc chắn. Nhưng Lý Kiền Ý thấy cũng đúng, với vị trí của Vương Trạch Vinh thì đâu thiếu phụ nữ.



- Lý ca, tối nay có ở lại không?



Hà Hảo nhỏ giọng nói.



Lý Kiền Ý do dự một chút nhưng khẽ lắc đầu nói:



- Anh còn có việc.



Nói xong y đứng dậy đi ra xe.