Quan Khí
Chương 1619 :
Ngày đăng: 20:38 18/04/20
Ra khỏi văn phòng Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh nói với hai người Cam Quốc Huy:
- Chúng ta tới Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Bí thư Trịnh đã tỏ thái độ rất rõ ràng. Tuy nói muốn Vương Trạch Vinh làm tiên phong nhưng Bí thư Trịnh cũng sẽ phối hợp với hành động của hắn, Trung ương cũng sẽ ra tay nên Vương Trạch Vinh khá tự tin.
Trước khi ra ngoài, Bí thư Trịnh phân biệt bắt tay Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn, khen hai người vài câu.
Được Tổng bí thư khen sẽ làm tiền đồ của hai người trở nên sáng hơn. Vì thế bọn họ thật lòng cảm kích Vương Trạch Vinh.
Mục đích của Vương Trạch Vinh chính là muốn Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn xuất hiện trước mắt Bí thư Trịnh. Bây giờ chuyện theo ý hắn, hắn đương nhiên là vui thay hai người Cam Quốc Huy.
Vương Trạch Vinh cũng không muốn suy nghĩ tình hình của cả hai. Từ lúc ra khỏi văn phòng Bí thư Trịnh, hắn vẫn còn đang phân tích nguyên nhân tán ô màu vàng của mình hình thành bằng cách nào? Nó cũng có thể là do được truyền từ người này sang người khác.
Hôm nay có lẽ Bí thư Trịnh đã truyền cho hắn một phần quan khí nên mới làm quan khí màu vàng của hắn phát triển nhanh như vậy. Vương Trạch Vinh phát hiện mình đã tìm ra bí mật rất lớn. Chỉ cần tìm kiếm người có tán ô màu sắc khác nhau và tìm cách được bọn họ tán thành, như vậy
Vừa nãy Vương Trạch Vinh đã cẩn thận quan sát quan khí của Bí thư Trịnh. Bí thư Trịnh tuy có bảy tán ô nhưng tán ô màu vàng là lớn nhất.
Nhìn quan khí của mình, Vương Trạch Vinh có cảm giác quan khí màu tím của mình mới là mạnh nhất.
Ba người đều có suy nghĩ của mình nên không nói chuyện mà đi thẳng tới Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Ba người vào, Chánh văn phòng cười khổ một tiếng nói với Vương Trạch Vinh:
- Chủ nhiệm Vương đang nổi giận ở trong đó, ba người vào cẩn thận một chút.
Vương Trạch Vinh ngẩn ra nhưng không hỏi nguyên nhân mà cứ thế đi vào.
Khi ba người vào văn phòng Vương Triêu Chính, Vương Triêu Chính lúc này đang rất tức giận. Cả ba người Vương Trạch Vinh đều có thể thấy rõ.
Thấy ba người Vương Trạch Vinh vào, Vương Triêu Chính hơi hào hoãn đôi chút:
- Trạch Vinh đến à, ngồi đi rồi nói.
Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:
- Chủ nhiệm Vương, nghe nói có chuyện xảy ra?
Vương Trạch Vinh vừa hỏi lại làm mặt Vương Triêu Chính sa sầm lại. Y trầm giọng nói:
- Cam Quốc Huy tự sát rồi.
Câu này làm cả ba đều rất giật mình. Ủy ban kỷ luật Trung ương tốn nhiều công sức mới có thể tới Hải Đông bắt Cam Quốc Huy vì muốn tìm thêm nhiều đầu mối từ y. Bây giờ Cam Quốc Huy tự sát bảo sao Vương Triêu Chính không tức giận.
Vương Trạch Vinh nhíu mày. Cam Quốc Huy bị Ủy ban kỷ luật Trung ương bắt rồi tự sát, việc này quá lạ.
…
Đến nhà Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh không định mang hai người Cổ Kiến Sơn đi cùng. Hắn muốn một mình báo cáo.
Đề nghị của Vương Triêu Chính thì hắn đã sớm nghĩ tới. Bí thư Lâm là người có sức ảnh hưởng rất lớn ở Trung Quốc, hắn sao có thể không báo cáo với ngài.
Xe tiến vào Trung Nam Hải và phải đi chậm lại. Ở trong này không ai dám chạy nhanh.
Qua mấy trạm gác, xe đang chạy thì Vương Trạch Vinh bảo Lý Minh Quốc dừng lại. Hắn thấy một ông lão đang cười hì hì đứng đó nhìn xe hắn.
Đây là một Phó thủ tướng nhiều khóa trước tên Sướng Chính Thanh.
Ông lão này sống rất thọ, người cùng thời với ông gần như mất hết chỉ còn mình ông. Có thể nói cấp dưới của ông ở khắp thiên hạ, sức ảnh hưởng là rất cao.
Ông lão hai tay chống trượng đứng đó nhìn xe Vương Trạch Vinh.
Thấy ông lão làm thế, Vương Trạch Vinh đâu dám ngồi xe mà vội vàng xuống xe.
- Sướng lão, ngài sao lại ở đây vậy?
Vương Trạch Vinh vội vàng đi tới dìu Sướng Chính Thanh.
Sướng lão trước đây cũng đã học Thái cực quyền với Vương Trạch Vinh vài ngày nhưng do tuổi cao không thể tập được mấy.
- Ha ha, Trạch Vinh về nhà à?
Sướng lão cười ha hả nói.
Vương Trạch Vinh rất khó hiểu. Sướng lão này không ở nhà nghỉ mà ra đây làm gì? Nếu nói là vô tình thì hắn không tin.
- Lần này tôi lên Bắc Kinh báo cáo công việc, sau khi xong việc liền về nhà.
Vương Trạch Vinh nói.
- Ôi, tôi tuổi cao rồi nên không muốn ngồi nhà ra ngoài một chút. Cậu nếu rảnh thì ngồi nói chuyện với tôi một chút.
Vương Trạch Vinh đâu thể từ chối nên cười nói:
- Thời tiết hôm nay rất đẹp, ra ngoài đi dạo cũng tốt cho sức khỏe Sướng lão.
Hai người đi bộ về phía trước, Vương Trạch Vinh thấy đằng trước đã sớm có bàn và một bình trà.
Quả nhiên là có chuẩn bị.