Quan Khí
Chương 1642 :
Ngày đăng: 20:39 18/04/20
Vương Trạch Vinh một lần nữa tiếp Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ - Kelin Tai. Kelin Tai nói:
- Bí thư Vương, sau khi xin chỉ thị trong nước, chúng tôi đồng ý tiến hành bồi thường cho Hải Đông theo tiêu chuẩn của Mỹ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đương nhiên là như vậy, quý quốc không phải luôn đề cao nhân quyền ư? Vì sao giữa nước Mỹ và nước khác lại có sự khác nhau?
Kelin Tai im lặng không nói.
Đây thực ra không phải vấn đề lớn, hai bên đều biết nếu phía Trung Quốc nắm giữ tài liệu quan trọng thì dù phải trả giá cao hơn nữa Mỹ cũng phải chấp nhận.
- Ngoài ra nước tôi sẽ tăng đầu tư vào Trung Quốc, tạm thời đình chỉ vấn đề hợp tác quân sự với Đài Loan.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền nghiêm túc nói:
- Trung Quốc vẫn không can thiệp vào tình hình nội bộ quốc gia khác, vì thế hy vọng Mỹ cũng sẽ như vậy với Trung Quốc.
Kelin Tai cười nói:
- Mỹ là quốc gia tôn trọng hòa bình.
Vương Trạch Vinh biết Feier Xi có sức ảnh hưởng lớn ở Mỹ. Vì nắm được thứ của mình, Đảng cộng hòa nhất định sẽ bỏ ra nhiều lợi ích.
Kelin Tai nói ra vấn đề Đài Loan, Vương Trạch Vinh đương nhiên sẽ không chỉ chấp nhận cái giá đó nên nói:
- Không biết Mỹ nói sao về các vụ nổ ở Hải Đông?
- Bí thư Vương, anh cũng biết đó nếu như tung tài liệu của Feier Xi ra dư luận thì sẽ không phải việc tốt với Mỹ. Ý của chúng tôi chính là đây hai nước nên mở rộng việc chống khủng bố trong phạm vi toàn cầu, anh thấy sao?
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt lại, đến lúc này mà Mỹ còn muốn kéo Trung Quốc vào cái hành động chống khủng bố kia sao?
- Kelin Tai tiên sinh, Trung Quốc sẽ không bao giờ can thiệp vào chuyện nội bộ của nước khác.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.
Kelin Tai cười nói:
- Mỹ sẽ nguyện ý tiến hành tạo ảnh hưởng ở Liên hợp quốc để thông qua vài kiến nghị của Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh biết đã đến bước cuối cùng nên gật đầu nói:
- Đạt thêm được gì nữa?
Cổ Kiến Sơn nghiêm túc nói:
- Bí thư Vương, nếu mở rộng thì đó sẽ là vụ án lớn nhất từ trước đến nay của toàn Trung Quốc, người bình thường sẽ không chống lại được áp lực đó.
Nói xong y đưa một tập tài liệu lên bàn cho Vương Trạch Vinh xem.
Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra Cổ Kiến Sơn rất lo lắng ở việc này.
Cổ Kiến Sơn là người từ Ủy ban kỷ luật Trung ương đi ra, chuyện mà y nói lớn nhất định là lớn đến đáng sợ.
Nghĩ tới biến hoá trong quân đội, Vương Trạch Vinh cũng có chút lo lắng.
- Như vậy đi, anh tự mình lên Bắc Kinh trình tài liệu cho Chủ nhiệm Vương Triêu Chính.
Vương Trạch Vinh xem qua rồi nói.
Cổ Kiến Sơn đương nhiên biết tính nghiêm trọng của việc này nên nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, lần này tôi sẽ tự mình chuyển tới tay Chủ nhiệm Vương.
Bố trí xong việc này, Vương Trạch Vinh ngồi trong phòng mà không thể bình tĩnh được. Công việc ở Hải Đông đã triển khai toàn diện, sau khi đưa tài liệu lên Trung ương thì tình hình sẽ như thế nào?
Gần hết giờ làm, Chu Vân Quyên tiến vào nói:
- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được thông báo của văn phòng Phó chủ tịch Hoa, nói sáng mai Phó chủ tịch Hoa đến Hải Đông tham gia hội nghị thể thao học sinh sinh viên.
Vương Trạch Vinh nhíu mày. Chuyện này Trung ương không phải nói mình đại diện Trung ương tham gia sao? Sao Hoa Thái Tường đột nhiên lại tới?
Nhất định là có ý đồ.
Vương Trạch Vinh đương nhiên nghĩ ra được Hoa Thái Tường lần này tới là nhằm vào mình.
- Cứ theo trình tự mà làm.