Quan Khí​

Chương 1652 :

Ngày đăng: 20:39 18/04/20


Vương Trạch Vinh đi đến nâng một người phụ nữ dậy và nói:



- Mong chị tin vào Đảng, chính quyền.



Người phụ nữ kia lúc này đang khóc rống lên.



Rất nhanh có thêm nhiều nhân viên khác đến khuyên người nhà các nạn nhân.



Thấy người đến càng lúc càng đông, Vương Trạch Vinh nói lại với số người đi theo:



- Nhất định phải nhanh chóng cấp cứu người bị thương, thông báo Sở công an điều thêm lực lượng cảnh sát đến duy trì trật tự, quyết không thể để kẻ xấu nhân lúc hỗn loạn hành động.



Không biết ai lúc này gào lên:



- Hắn là Bí thư thành phố - Vương Trạch Vinh, xảy ra chuyện như vậy là trách nhiệm của hắn.



Nghe thấy thế, mấy người nhà nạn nhân lao tới, có một tên còn đòi túm lấy Vương Trạch Vinh, yêu cầu chính quyền có câu trả lời.



Thấy thế, Vương Trạch Vinh cầm lấy một chiếc loa lớn tiếng nói:



- Tôi là Bí thư thành phố - Vương Trạch Vinh, tôi ở đây với mọi người cấp cứu người bị thương. Điều quan trọng nhất bây giờ là cứu người. Chúng ta cần làm là cứu hết những người có thể cứu, xin mọi người tin vào chính quyền, chính quyền sẽ xử lý tốt việc này. Mong mọi người không nên chặn đường, nhân viên y tế đang cứu người bị thương. Xảy ra chuyện như thế này thì chính quyền cũng rất đau lòng.



Dân chúng nghe Vương Trạch Vinh nói thế, đặc biệt thấy hắn đứng đây với mình nên cũng dần bình tĩnh lại.



Thực ra từ khi Vương Trạch Vinh đến Hải Đông, quan chức sợ hắn nhưng dân chúng lại tin hắn. Hắn đã làm nhiều việc vì dân chúng, thấy hắn nhanh chóng tới đây, mọi người cũng thấy hắn đây là có trách nhiệm với dân chúng.



Ngay khi Vương Trạch Vinh đang khuyên giải thì người phụ nữ như có thai đột nhiên gào lên:



- Trả chồng cho tôi.



Vừa gào ả vừa lao về phía Vương Trạch Vinh.



Ả hô lớn làm mọi người nhìn lại, thấy bụng ả to như vậy, lại nghĩ đến đứa bé sinh ra không có bố, ai cũng phải đau lòng.



- Xin mọi người tránh ra để Bí thư Vương nói chuyện với chị ta.



Hai bên có hai thanh niên xông tới đẩy mọi người tránh sang nhằm giúp người phụ nữ kia đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh.



Nghe bọn họ nói thế cũng có nhiều người biết ý tránh sang bên.



Thấy đường đã thông, người phụ nữ kia càng chạy nhanh hơn.
Đây chỉ là một lý do bịt miệng người khác mà thôi.



Vương Trạch Vinh nhìn Đằng Kim Hàng và nói:



- Anh bố trí một vài người theo tôi lên Bắc Kinh.



Hai người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Đằng Kim Hàng vang lên. Nghe xong, Đằng Kim Hàng nhìn Vương Trạch Vinh và nói:



- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được tin Hàn Quân đã tự tử.



Vương Trạch Vinh không quá ngạc nhiên mà nói:



- Chết thì chết, cũng không sao.



Đối với Hàn Quân này, Vương Trạch Vinh cũng không hy vọng đạt được gì từ đối phương. Vì dù sao chỉ cần thứ trong tay hắn là đủ để khiến Hoa Thái Tường ngã xuống.



Hắn biết Đằng Kim Hàng cũng đã cảm nhận được nguy cơ nên dùng hết mọi cách có thể. Vào lúc này xảy ra chuyện gì cũng khó có thể phán đoán.



- Tình hình nước Mỹ thế nào rồi?



Nghĩ đến tình hình bên Mỹ, Vương Trạch Vinh cảm thấy đảng Dân Chủ nhất định đã có hành động.



Quả nhiên Đằng Kim Hàng nói:



- Hai ngày gần đây đảng Dân Chủ đã lộ ra nhiều chuyện của Feier Xi, còn loan tin sự cấu kết giữa Feier Xi cùng Đảng Cộng Hòa, đưa tin Feier Xi là tập đoàn ủng hộ các tổ chức khủng bố, nó là tin làm chấn động cả nước Mỹ, khiến số người ủng hộ Đảng cộng hòa giảm mạnh. Sau khi phân tích chúng tôi cho rằng đảng Dân Chủ rất có thể giành phần thắng.



Vương Trạch Vinh khá vui vẻ, thông qua lần này có thể nói là đặt nền móng cho quan hệ giữa hắn và đảng Dân Chủ.



Vương Trạch Vinh rất nhanh vứt chuyện này sang bên. Đối với hắn mà nói việc cần làm nhất là trình chứng cứ lên Trung ương.



- Bí thư Vương, còn có một việc tôi muốn báo cáo với ngài đó là quân đội dạo này không bình tĩnh, quân đội ở khu vực phía tây sự sẽ có chuyện.



Vương Trạch Vinh nói:



- Lập tức báo cáo lên cấp trên.



- Tôi đã báo cáo.



Vương Trạch Vinh gật đầu. Nếu như trong tay tập đoàn lợi ích kia không nắm giữ phần nào đó bên quân đội là không thể. chuyện này hắn tin cả Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm đều biết, nếu đã biết thì hai vị này sẽ có hành động.