Quan Khí
Chương 1703 :
Ngày đăng: 20:40 18/04/20
Bí thư Trịnh vừa về đến nhà thì thấy Chu Thế Khánh đã ở đây. Sau khi ngồi xuống, Bí thư Trịnh có chút mệt mỏi dựa lưng vào ghế nói:
- Thế Khánh, anh làm xong việc trên Bắc Kinh chưa?
Chu Thế Khánh nghe qua liền thấy có chuyển. Bí thư Trịnh đây là dục mình về, qua đó cũng có thể thấy tình hình đã có biến.
Hôm nay quân ủy họp thì Chu Thế Khánh cũng biết. Y càng biết hội nghị lần này rất có thể sẽ lộ ra thái độ của Ngô lão. Chu Thế Khánh tới đây chính là muốn biết thêm tình hình.
Thấy Bí thư Trịnh có thái độ như vậy, Chu Thế Khánh mặc dù đã chuẩn bị tư tưởng nhưng ánh mắt vẫn trở lên ảm đạm.
Bí thư Trịnh vẫn chú ý quan sát Chu Thế Khánh, y đương nhiên biết mục đích Chu Thế Khánh dựa vào mình, chính là hy vọng sang khóa tới sẽ có vị trí tốt hơn, càng biết bây giờ rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào vị trí của Hoa Thái Tường.
Chẳng qua sau hội nghị hôm nay diễn ra thì ai còn có thể làm gì được Vương Trạch Vinh?
Thấy Chu Thế Khánh không quá nản chí, Bí thư Trịnh cười nói:
- Thế Khánh, Thành phố Sơn Thành phát triển rất tốt, Sơn Thành phát triển cũng nhanh, hai nơi có sở trường và khuyết điểm nên cần trao đổi nhiều hơn.
Đây là Bí thư Trịnh nhắc mình.
Chu Thế Khánh nghe xong liền biết Vương Trạch Vinh đã được Ngô lão ủng hộ vì thế chỉ có thể nói:
- Bí thư Trịnh nói rất đúng, có chỉ thị của ngài thì tôi sẽ tiến hành liên lạc với đồng chí Vương Trạch Vinh, xem hai nơi có thể kết nghĩa được không?
Bí thư Trịnh gật đầu nói:
- Anh có nhiều kinh nghiệm chính trị, Trung Quốc cần các đồng chí như vậy. Ở điểm này anh cần nghiên cứu nhiều hơn.
Bí thư Trịnh nói với giọng khá thân thiết, đây là y coi Chu Thế Khánh thành nhân viên thân tín của mình.
Thấy như vậy, Vương Trạch Vinh liền nhìn Chu Thế Khánh và phát hiện ra vẻ mất tự nhiên của Chu Thế Khánh.
Suy nghĩ một chút, Vương Trạch Vinh hiểu ngay ra ý đồ tới nhà của Chu Thế Khánh. Thì ra Chu Thế Khánh muốn đứng về phía mình.
Đây là dấu hiệu tốt.
Vương Trạch Vinh biết sau Đại hội Đảng mình sẽ là một trong chín người trung tâm, đến lúc đó mình không chỉ cần quân đội ủng hộ, mà sự ủng hộ bên chính phủ cũng rất quan trọng. Nếu Chu Thế Khánh có thể đứng về phía mình như vậy lực lượng của mình sẽ tăng lên nhiều.
Nghĩ vậy, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão Chu, nói thật tôi rất phục sự phát triển của Sơn Thành. Sau khi anh tới Sơn Thành đã khiến Sơn Thành phát triển rất nhanh. Tôi đã nói với với các đồng chí bên dưới là nhất định cần học tập Sơn Thành.
Vương Trạch Vinh chủ động tung cành ô liu sang, Chu Thế Khánh đương nhiên không thể nào không bắt lấy. Y cười nói:
- Sự phát triển của Thành phố Hải Đông mới là điều mà Sơn Thành chúng tôi cần học tập. Tôi hôm nay tới nhà chính là muốn thảo luận việc tổ chức đoàn chúng ta của Sơn Thành tới Hải Đông học hỏi kinh nghiệm, tôi cũng hy vọng anh tới Sơn Thành để chỉ đạo.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Rất tốt, hai thành phố chúng ta cần tăng cường hợp tác mới được.
Nói xong việc này, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão CHu, chúng ta đã lâu không ngồi uống với nhau, hay hôm nay anh ở lại đây uống vài chén?
Chu Thế Khánh cười nói:
- Vậy thì tôi xin ở lại