Quan Khí
Chương 1706 :
Ngày đăng: 20:40 18/04/20
Thấy thế lực của Vương Trạch Vinh phát triển nhanh như vậy, Bí thư Lâm khá giật mình, đồng thời ngài cũng phát hiện bây giờ mình không thể nào hạn chế Vương Trạch Vinh được nữa. Xem ra Vương Trạch Vinh đã thật sự trưởng thành.
Ngài so sánh qua Lý Kiền Ý và Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm biết dù từ góc độ nào thì mình cũng không nên ủng hộ Lý Kiền Ý.
Chẳng qua nếu bỏ Lý Kiền Ý, Bí thư Lâm cũng quyết định cần phải đề bạt Thi Xương Vũ lên.
Thi Xương Vũ là người đáng để sử dụng.
Không ngừng nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm có chút khó hiểu là tại sao Vương Trạch Vinh lại phát triển nhanh như vậy? Nếu nói có mọi người ủng hộ thì vì sao mọi người lại hết lòng ủng hộ hắn như vậy?
Ngài không hiểu nổi.
Bí thư Lâm đang suy nghĩ thì thấy Uông Kiều, Uông Phỉ và qq dẫn hai đứa bé tiến vào.
Vẻ mặt Bí thư Lâm trở nên quái dị, ngài không nhịn được nhìn sang Vương Trạch Vinh. Ngài thấy Vương Trạch Vinh đang nở nụ cười.
Tên Vương Trạch Vinh này.
Bí thư Lâm lắc đầu nói với hai đứa bé:
- Các cháu đi đâu chơi thế?
Hai đứa bé tranh nhau kể chuyện mình đã gặp lúc đi chơi.
Vương Trạch Vinh có thể thấy hai đứa bé rất yêu quý và thân với Bí thư Lâm.
Thấy Vương Trạch Vinh ở đây, Uông Phỉ rất vui vẻ. Cô đi tới ngồi cạnh hắn:
- Trạch Vinh, anh đến lâu chưa?
- Anh đến một lát rồi. Anh tới báo cáo một chút công việc với Bí thư Lâm.
Uông Phỉ nói:
- Hôm nay em và Tiểu Kiều dẫn con đi chơi, mọi người rất vui.
Sau đó cô nhỏ giọng nói:
- Lát anh có về nhà không?
Vương Trạch Vinh biết ý của cô nên gật đầu nói:
- Anh đang định tới thăm ông.
Uông Phỉ nghe xong rất vui.
- Lúc anh không ở đây em đều mang con tới đây chơi. Con rất thích tới đây chơi với ông bà.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Con nghe bố.
Bí thư Lâm cười nói:
- Cứ như vậy đi. Tiểu Kiều, con để cháu cho bố mẹ trông. Con yên tâm, cháu nó sẽ không chịu thiệt gì đâu. Con còn trẻ nên đặt nhiều tâm trí vào công việc.
Uông Kiều nói:
- Giao thông bây giờ cũng thuận tiện, con từ tỉnh Giang Sơn lên Bắc Kinh chỉ bay vài tiếng là tới.
Câu nói vô tâm của Uông Kiều lại làm Bí thư Lâm có chút giật mình.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Tiểu Kiều, em mới đến vị trí công tác mới nên có nhiều việc cần làm, phải nhanh chóng quen thuộc tình hình, không được có sơ sót.
Bí thư Lâm gật đầu nói:
- Trạch Vinh nói đúng, bố làm chỉ là đưa con lên vị trí đó, còn đâu là dựa vào con. Nếu như do chính con xuất hiện vấn đề thì bố thấy con nên ở nhà nuôi cháu thì hơn.
Bí thư Lâm nói rất nghiêm túc nên Uông Kiều hơi sợ.
- Vâng, con sẽ cố làm thật tốt.
Nhìn thoáng qua Uông Kiều, Bí thư Lâm nói:
- Hôm nay Trạch Vinh có nói chuyện với bố, cậu ta coi như có sự ủng hộ trong quân đội, chỉ cần không phạm sai lầm mang tính nguyên tắc thì sau Đại hội Đảng Trạch Vinh sẽ thành Phó chủ tịch.
Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói tiếp:
- Cậu phải đặt trọng tâm vào công việc, góc độ khác thì trách nhiệm sẽ lớn hơn. Ở việc này tôi chỉ đưa ra một yêu cầu với cậu là không được làm chuyện mất lòng dân chúng.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Lâm yên tâm, tôi nhất định làm tốt công việc của mình.
- Ừ, tôi đã trao đổi qua với một số đồng chí về việc cải cách các khu vực, Bí thư Trịnh cũng ủng hộ. Trạch Vinh, cậu cần trao đổi nhiều hơn với Bí thư Trịnh.
Đây là Bí thư Lâm nhắc mình?
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Bí thư Lâm yên tâm, tôi biết.
Khi ba người ra ngoài chỉ thấy hai đứa bé đang đuổi nhau.
Bí thư Lâm bỏ hết suy nghĩ ngồi xuống chơi với hai đứa bé