Quan Khí
Chương 169 : Viên Chí Minh rất bất đắc dĩ
Ngày đăng: 20:09 18/04/20
Huyện Khai Hà liên tục xảy ra chuyện, sau khi Giải Khánh Tài bị bắt, Huyện ủy Cổ Kiến Quân lại bị mang đi, khiến cho trong lòng Trịnh Chí Minh bốc lửa. Chỉ đến lúc này, y mới tin rằng hai thủ hạ đáng tin cậy của mình đã làm rất nhiều chuyện xấu sau lưng mình. Trước kia, y chỉ biết là hai người này có một chút hoạt động trái pháp luật, nhưng thật không ngờ lại nghiêm trọng như vậy. Nghĩ tới đây, toàn thân Trịnh Chí Minh lạnh toát. Cũng may mình không tham dự vào, nếu không, thật sự sẽ bị tai ương ngập đầu.
Sau khi Cổ Kiến Quân bị mang đi, Trịnh Chí Minh hơi không thích ứng với không khí của Huyện ủy. Y cảm thấy dường như mình bị cắt mất tai mắt vậy.
- Xem ra phải nhanh chóng nắm lấy vị trí chánh văn phòng!
Trịnh Chí Minh tự nhủ khi ngồi một mình cân nhắc việc chọn người vào các vị trí khuyết. Người này đương nhiên phải tuyệt đối thân tín với mình. Hiện tại Phó chánh văn phòng là Lữ Khánh Phân, Trịnh Chí Minh cười khổ một chút. Lúc trước sao lại điều người đàn bà này vào vị trí này cơ chứ? Nếu cô ta là người của mình, vậy trực tiếp điều lên là xong, nhưng bất kể thế nào, mình cũng không thể để Lữ Khánh Phân tiếp vị. Suy nghĩ một hồi, Trịnh Chí Minh cảm thấy có lẽ thư ký cũ Lưu Quang Hợp của mình, hiện tại là Chủ tịch xã Ngưu Phố, hợp với tâm ý của mình.
Vương Trạch Vinh nhận được điện thoại của Quách Khải Quốc khi đang kiểm tra công tác ở xã Lão Quân. Chủ tịch xã Chu Hồng Thiên nhìn thấy Vương Trạch Vinh đến, tỏ vẻ rất nhiệt tình. Trước kia hai người cũng không có mâu thuẫn gì lớn, thời gian sau đó làm việc với nhau cũng khá tốt. Lão Chu cũng hiểu rằng, Vương Trạch Vinh là người có tiềm năng phát triển, nếu có thể quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh, vậy mình sẽ có ưu đãi.
- Lão Quách, có chuyện gì?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Trạch Vinh, tổ chức tìm tôi nói chuyện, nói tôi tới làm Phó chánh văn phòng Đảng ủy công an thành phố.
Tâm tình của Quách Khải Quốc vẫn không tồi. Dù sao trước tới giờ mình vẫn không nắm giữ quyền lực thực tế gì, giờ có thể điều lên thành phố cũng là tốt rồi.
Vương Trạch Vinh nghe vậy giật mình, vội hỏi:
- Khi nào thì đi? Để tôi trở về tiễn anh.
Quách Khải Quốc nói:
- Cấp trên thông báo tôi sẽ đi vào ngày mai.
- Nhanh vậy!
Vương Trạch Vinh giật mình. Đây rõ ràng là trước hết điều Quách Khải Quốc đi, sau đó mới nghiên cứu việc chọn người của huyện.
Treo điện thoại, Vương Trạch Vinh mất đi hứng thú ăn cơm, liền nói với lão Chu:
- Lão Chu, tôi phải quay về huyện ngay. Lão Quách phải điều đi rồi.
Chu Hồng Thiên ngồi ở bên cạnh cũng nghe được một ít nội dung liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh à, thế cục của huyện rất phức tạp đó.
Vương Trạch Vinh gật gật đầu.
Lão Chu cảm thấy hiện tại là lúc mình thể hiện lập trường, liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, cần tôi làm gì, anh cứ thoải mái nói.
Viên Chí Minh nói với Sử Vân Lan:
- Việc này khiến anh rất khó xử. Hiện tại trong huyện ủy, Bí thư Trịnh và Vương Trạch Vinh là hai thế lực, thoạt nhìn thì hai bên là ngang nhau, anh gia nhập bên nào đều khiến lực lượng bên đó lớn mạnh hơn bên kia.
- Ha ha, em biết là ông xã em lợi hại mà!
Sử Vân Lan hưng phấn hôn Viên Chí Minh một cái.
Viên Chí Minh cười khổ nói:
- Em đừng xem việc điều chỉnh công tác của em gái em là việc nhỏ. Trong này có sự hung hiểm, chỉ cần hơi vô ý, có thể anh sẽ gặp xui xẻo ở huyện Khai Hà này.
Sử Vân Lan không ngờ sự việc lại thế này, vội lo lắng hỏi:
- Rốt cuộc là tình huống thế nào?
Viên Chí Minh nói:
- Chuyện của em gái em đã được Đỗ Vĩ nói rất rõ, chính là nể mặt Vương Trạch Vinh. Nếu anh và Vương Trạch Vinh cùng một phe, em gái em khẳng định sẽ được hắn đỡ cho, bước phát triển tiếp theo sẽ rất lớn. Nếu anh không về phe Vương Trạch Vinh, vậy bước tiếp theo của em gái em sẽ càng ngày càng thảm!
A! Sử Vân Lan thực sự không ngờ việc này, lập tức hoảng sợ.
Viên Chí Minh nhìn thoáng qua vợ mình, nói tiếp:
- Đây còn không phải việc xấu nhất. Xấu nhất chính là nếu anh vừa không về phe Vương Trạch Vinh, lại khiến bí thư Trịnh sinh ra hoài nghi. Vậy anh không dựa vào phe nào cả. Trong quan trường, anh vẫn dựa vào bí thư Trịnh từ trước tới giờ. Nếu mất đi chỗ dựa là ông ấy, bước tiếp theo của anh có lẽ là chẳng có tiền đồ gì đáng nói.
- Làm sao bây giờ, hay là trước hết không cần xử lý chuyện của em gái em. Bảo vệ anh mới là quan trọng nhất.
Sử Vân Lan sốt ruột nói.
Viên Chí Minh lắc đầu nói:
- Em gái em có lẽ hiện tại đang điều chỉnh công tác. Chắc chắn không bao lâu, bí thư Trịnh sẽ nhận được tin này.
- Không thể nào. Ai lại truyền tin tức này đi chứ? Xa như vậy cơ mà!
Sử Vân Lan khó hiểu nói.
- Có người sẽ giúp đỡ truyền tin này, và còn có thể rất nhanh.
Tâm tình Viên Chí Minh cũng hơi trầm trọng. Y lo lắng Trịnh Chí Minh sẽ vì việc này mà có ý tưởng với mình. Nếu thật sự như vậy, cho dù vì lợi dụng mình trong hiện tại nên Trịnh Chí Minh sẽ không làm gì mình, nhưng bước tiếp theo thì sao? Cho dù Trịnh Chí Minh lấy được thắng lợi, sau này mình có muốn tiếp tục được y trọng dụng cũng là không có nhiều khả năng lắm.