Quan Khí
Chương 184 : Ủng hộ Trương Thuận Tường đổi trưởng phòng tài chính
Ngày đăng: 20:10 18/04/20
Hội nghị chủ tịch huyện ngày hôm sau, Trương Thuận Tường rõ ràng rất giận. Hắn không ngừng đưa ra thảo luận về mấy phòng như Tài chính, Quy hoạch, Giao thông.
Vương Trạch Vinh phát hiện trưởng phòng tài chính không đến họp mà cử Lôi Đức Bình đi thay.
Trương Thuận Tường rõ ràng cũng thấy Thiệu Quốc Chí không tham gia. Hắn nghiêm mặt nói với Lôi Đức Bình:
- Trưởng phòng của các anh đâu?
Mọi người đều biết hôm qua Trương Thuận Tường bị mất mặt ở phòng tài chính. Bây giờ Thiệu Quốc Chí không đến, Trương Thuận Tường càng thêm tức giận.
Lôi Đức Bình nói:
- Trưởng phòng Thiệu vốn định đi họp nhưng Huyện ủy đột nhiên tìm trưởng phòng, nên trưởng phòng đến Huyện ủy.
Nghe thấy Huyện ủy có việc cần tìm Lôi Đức Bình, ánh mắt của Trương Thuận Tường lập tức thay đổi. Hắn gật đầu nói:
- Nếu Huyện ủy có việc thì chắc là Bí thư Trịnh có việc cần bàn với đồng chí ấy.
Lời này rõ ràng là Trương Thuận Tường tự kiếm bậc thang cho mình.
Vương Trạch Vinh ngồi tại chỗ thầm quan sát quan khí của Trương Thuận Tường. Hắn thấy quan khí của Trương Thuận Tường không ngừng lắc lư.
Về quan khí của mấy lãnh đạo huyện, Vương Trạch Vinh nhớ rất rõ. Quan khí của Trương Thuận Tường trước đây hầu hết đều giống quan khí của Trịnh Chí Minh. Cảnh hôm nay làm Vương Trạch Vinh cảm thấy vui vẻ. Quan khí của Trương Thuận Tường vào lúc này không ngừng lắc lư, không hoàn toàn nhất trí với Trịnh Chí Minh nữa. Đặc biệt khi nói đến Thiệu Quốc Chí, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của Trương Thuận Tường hoàn toàn trái ngược với Trịnh Chí Minh.
- Họp thôi.
Trương Thuận Tường nhìn mọi người rồi nói:
- Tình hình huyện Khai Hà tất cả mọi người đều biết. Mặc dù đại đa số các nơi đều có đường quốc lộ, nhưng có mấy xã rất khó đi. Các xã nhiều lần đưa ra yêu cầu sửa đường. Bởi vì việc này liên quan đến nhiều đơn vị nên chưa sửa được. Huyện Khai Hà bây giờ muốn phát triển nên không thể chờ đợi được nữa. Chúng ta phải nghiên cứu một chút có nên nghĩ biện pháp sửa đường.
Nghĩ đến mình nói không đủ toàn diện, Trương Thuận Tường nói với trưởng phòng giao thông Âu Dương Quang:
Vương Trạch Vinh nói một câu rồi đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh đi một lúc rồi mà Trương Thuận Tường vẫn ngồi đó không ngừng hút thuốc. Nếu thật sự theo đề nghị của Vương Trạch Vinh, hắn coi như làm phản Trịnh Chí Minh, việc này liên quan đến lợi ích rất lớn.
Trương Thuận Tường cuối cùng, hắn quyết định sẽ phải hạ Thiệu Quốc Chí. Hạ Thiệu Quốc Chí sẽ có mấy chỗ tốt. Thứ nhất là giữ được quyền uy của mình, làm cho người ta thấy đắc tội với chủ tịch huyện sẽ có hậu quả gì. Thứ hai bây giờ Trịnh Chí Minh căn bản là không thể không có sự ủng hộ của hắn. Dù cho hạ Thiệu Quốc Chí thì Trịnh Chí Minh cũng không làm gì được hắn. Thứ ba nếu Trịnh Chí Minh gây bất lợi với hắn, thì hắn sẽ dựa về phía Vương Trạch Vinh. Lúc đó xem Trịnh Chí Minh cắn được hắn ư?
Xem ra phải triệu tập hội nghị thường ủy. Trương Thuận Tường rất chờ mong đến việc này.
Thiệu Quốc Chí lúc này đang ngồi trong phòng làm việc của Trịnh Chí Minh. Hắn nói:
- Bí thư Trịnh, tôi đều nghe lời ngài. Lần này tôi coi như đã đắc tội với lão Trương, tôi sợ hắn sẽ sinh sự.
Trịnh Chí Minh nói:
- Tiền của Cao Sùng Minh cứ để đó. Tôi không tin hắn ta đánh người lại cứ thế mà bỏ qua.
- Yên tâm đi, chủ tịch Trương cho dù có cái nhìn với anh cũng vô dụng. Không thông qua hội nghị thường ủy thì chức vụ của anh sẽ không đổi.
Trịnh Chí Minh an ủi.
Thấy Thiệu Quốc Chí rời đi, Trịnh Chí Minh càng nghĩ càng cảm thấy lần này Trương Thuận Tường mất mặt rất nhiều. Vì vậy Trịnh Chí Minh gọi điện cho Trương Thuận Tường.
- Thuận Tường, Thiệu Quốc Chí đến chỗ tôi nhận sai. Mặc dù hắn làm việc có nguyên tắc nhưng không nên chống đối với lãnh đạo như vậy. Tôi sẽ bảo hắn đến xin lỗi anh.
Nghe thấy thế, Thiệu Quốc Chí nhếch miệng cười khinh thường. Nếu như Thiệu Quốc Chí có thành ý thì đã sớm đến kiểm điểm rồi. Trương Thuận Tường tức tối khi nghe thấy Thiệu Quốc Chí giữ nguyên tắc. Hơn nữa Trương Thuận Tường hiểu rõ đây không phải ý của Thiệu Quốc Chí.
- Bí thư Trịnh, hôm nay tôi triệu tập cuộc họp về việc đường của mấy xã khó đi. Bên Ủy ban huyện thấy nên sửa đường nhưng tài chính quá lớn. Vì vậy các đồng chí đề nghị triệu tập hội nghị thường ủy để bàn bạc. Bí thư Trịnh, anh xem có nên dành một buổi sáng để triệu tập hội nghị thường ủy bàn việc này không?
Trịnh Chí Minh mới nghĩ dù như thế nào cũng phải cho Trương Thuận Tường chút mặt mũi. Bây giờ mà từ chối là không được. Hơn nữa hắn cũng cần triệu tập hội nghị thường ủy bàn vấn đề nhân sự, không triệu tập không được. Vì thế Trịnh Chí Minh lập tức đồng ý.