Quan Khí​

Chương 20 : Vòng tròn nhỏ

Ngày đăng: 20:06 18/04/20


Trịnh Chí Minh đến đây, không khí trong phòng liền thay đổi. Mọi người cố ý vòng quanh Trịnh Chí Minh. Vương Trạch Vinh thấy tình huống trong phòng liền cảm thấy mình coi như đã biết được vòng tròn trong truyền thuyết.



Vương Trạch Vinh đoán có lẽ đây chỉ là một bộ phận trong vòng tròn của Trịnh Chí Minh mà thôi. Nếu muốn chính thức tiến vào vòng tròn trung tâm của Trịnh Chí Minh thì không phải bây giờ có thể vào.



- Lão Thường, công trình của cậu bắt được chưa?



Trịnh Chí Minh hỏi tên béo không có quan khí, hai người thoạt nhìn khá quen thuộc.



- Phó bí thư Trịnh, việc này nói ra tôi không thoải mái. Vốn không có vấn đề gì nhưng đột nhiên lại có một người phụ nữ nhảy ra, tôi chỉ có thể bại mà thu về.



Lão Thường thở dài một tiếng rồi nói.



- Có việc này sao. Lần trước nghe cậu nói việc này coi như đã vào tay cơ mà?



Trịnh Chí Minh cảm thấy hứng thú mà nói.



- Bỏ đi, ai bảo lai lịch người ta quá lớn, từ trên tỉnh trực tiếp xuống. Nghe nói có quan hệ với phó chủ tịch tỉnh. Việc này không nhắc lại nữa, tôi coi như không bằng cô ta.



- Rốt cuộc là ai vậy?



Trịnh Chí Minh cười nói. Hắn khá hứng thú với việc này.



- Nói ra các người cũng biết. Chính là Ngô mỹ nhân trên tỉnh kia.



Lão Thường nói ra tên này, Trịnh Chí Minh cũng chỉ cười một tiếng không nói gì. Rõ ràng người này Trịnh Chí Minh biết. Ngô mỹ nhân tên là Ngô Lệ Tiên, là người phụ nữ của phó chủ tịch tỉnh. Trách không được lão Thường chỉ có thể tránh thật xa. Hắn là ông chủ nhỏ như vậy nên không thể bằng đẳng cấp của người ta, lấy gì mà đấu.



- Phó bí thư Trịnh, tôi nghe nói người bên kia ở lên thành phố nhiều lắm.



Lão Thường đột nhiên nói với Trịnh Chí Minh.



Nghe thấy lão Thường nói như vậy, Trịnh Chí Minh liền biến sắc mà nói:



- Việc này tôi biết. Bí thư Lương sẽ được điều đi, bí thư mới sẽ được điều đến, muốn dính vào đây mà.


Trịnh Chí Minh nói.



Lần đầu tiên thấy Trịnh Chí Minh nói chuyện thân thiện với Hòa Quốc Hùng như vậy, Vương Trạch Vinh đoán Trịnh Chí Minh và Hòa Quốc Hùng có quan hệ nhất định.



Đám người rời đi, Thường Hải Quang còn chuyên môn đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh mà cười nói:



- Tiểu Vương, đến lúc đó tôi gọi cậu, hai anh em chúng ta uống một chén.



- Chủ tịch Thường khách khí rồi, đến lúc đó tôi nhất định mời chủ tịch vài chén.



Vương Trạch Vinh cũng không biết Thường Hải Quang sao lại nói như vậy.



Tiễn mọi người rời đi, Hòa Quốc Hùng nói với Vương Trạch Vinh:



- Hôm nay cậu biểu hiện rất được. Phó bí thư rất hài lòng. Tôi đang nhờ phó bí thư đưa cậu lên làm ủy viên Đảng ủy xã. Chỉ có như vậy thì tiếng nói của chúng ta mới lớn hơn. Cậu gần đây không nên xảy ra chuyện gì. Tốt nhất là có thể lấy được sự đồng ý của người nào đó trong bọn họ. Có ba người đồng ý, hy vọng của cậu sẽ lớn hơn.



Thì ra là như vậy. Vương Trạch Vinh hiểu được ý đồ của Hòa Quốc Hùng. Bây giờ trong xã hầu hết là người bên phía Hạ Sơn và Chu Hồng Thiên. Hòa Quốc Hùng nếu muốn đưa mình lên làm ủy viên, như vậy hắn có thể buông tay ra làm nhiều việc.



Vương Trạch Vinh cảm kích nói với Hòa Quốc Hùng:



- Cảm ơn bí thư Hòa, tôi nhất định nghe lời ngài, làm tốt công việc của mình.



- Tiểu Vương, bây giờ tình hình trong xã hơi phức tạp. Có lẽ hôm nay cậu nghe được gì đó nhưng về tuyệt đối không được nói lung tung.



Hòa Quốc Hùng không yên tâm, dặn dfo.



Hòa Quốc Hùng cầm lấy cặp của mình, nói với Vương Trạch Vinh:



- Tôi còn có chuyện trong huyện, cậu về trước đi.



Nói xong Hòa Quốc Hùng vội vàng rời đi.



Vương Trạch Vinh suy nghĩ về cũng không có việc gì nên bắt taxi chạy đến khu nhà mà bố mẹ mình ở.