Quan Khí
Chương 27 : Lữ Khánh Phân cảm thấy nguy hiểm
Ngày đăng: 20:06 18/04/20
Tổ giám sát của tỉnh đã rời đi, mấy ngày liên tục Vương Trạch Vinh thành đề tài nói chuyện của mọi người. Đối với quan hệ giữa phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy và Vương Trạch Vinh đã tạo thành rất nhiều đoán định khác nhau, nhưng đều có một điểm chung. Đó chính là Vương Trạch Vinh có quan hệ họ hàng với Trương Tất Trường.
Tóm lại một điểm, Vương Trạch Vinh là một nhân vật, nhân vật này đến xã Hoàn Thành chỉ là để quá độ.
- Vương chánh văn phòng, trà của ngài.
Thấy Vương Trạch Vinh từ ngoài cửa đi vào, Hoàng Vĩ cung kính bưng cốc trà bằng hai tay lên cho Vương Trạch Vinh, cả người còn cúi hơn để tỏ rõ sự cung kính.
Tiểu Giang cũng đứng lên, ngọt ngào nói:
- Vương chánh văn phòng, em giúp ngài đổi chiếc ghế.
Trong mắt nàng mang theo tình cảm nhìn Vương Trạch Vinh. Sau khi thấy Trương Tất Trường bắt tay Vương Trạch Vinh, nàng cảm thấy mình quá sáng suốt khi quyết định dựa vào Vương Trạch Vinh. Chỉ có người đàn ông như vậy mới có tiền đồ phát triển. Mặc dù trong lòng nàng cũng có chút suy nghĩ, nhưng sau khi thấy được tình hình giữa Lữ Hàm Yên và Vương Trạch Vinh ra, nàng biết cơ hội của mình không nhiều.
Nhưng cho dù cơ hội không nhiều thì Tiểu Giang cũng không dễ dàng buông tay, nỗ lực là phải có. Cho dù không đạt được kết quả mình suy nghĩ, ít nhất cũng phải được cái kia...
Phía đông không sáng thì phía tây sáng, có phấn đấu mới có thu hoạch.
Vương Trạch Vinh bây giờ vẫn khiêm tốn như trước. Hắn trở về thấy quan khí của mình tăng lên rất nhiều. Một lần bắt tay làm cho quan khí đã thành một đoàn. Mặc dù vẫn là mầu trắng nhưng không kém đám người Chu Thu Lệ bao nhiêu. Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ ý của Trương Tất Trường, hắn không khỏi cảm kích đối phương. Mục đích của vị lãnh đạo này rất rõ ràng, đó chính là muốn giúp mình một chút. Ân tình này quá lớn.
Người khác không biết tình hình của mình, Vương Trạch Vinh thì biết. Trương Tất Trường lần này xuống đều là do mình. Sau này mình gần như không có qua lại gì với lão.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh không thể nào bỏ qua cơ hội này. Nghĩ đến nhiều người không biết tình hình thực tế của mình, như vậy có thể lợi dụng là rất cao.
- Tiểu Hoàng, gần đây cậu rất bận đó.
Vương Trạch Vinh khen Hoàng Vĩ.
- Nên mà, nên mà.
Hoàng Vĩ vui mừng, mặt cũng đang nhăn lại.
- Tiểu Giang, như vậy đi. Cô làm một bản kế hoạch phát mỗi người 300 tệ.
Văn phòng Đảng chính cũng có chút kinh phí. Vương Trạch Vinh thấy thời gian này mọi người chăm chỉ làm việc nên muốn khen thưởng một chút.
Đang lúc Lữ Khánh Phân tính kế trong nhà thì Vương Trạch Vinh đang cùng Tiểu Giang ngồi ở nhà hàng Tứ Xuyên dùng cơm.
- Vương ca, bây giờ anh tỏa sáng rồi. Sau này em phải dựa vào anh.
Trong mắt Tiểu Giang đầy quyến rũ, cái miệng nhỏ nhắn cười hì hì mà nói.
- Được rồi.
Vương Trạch Vinh ăn một miếng rồi nói:
- Em gọi tôi đến ăn cơm có phải là có tin tức?
Tiểu Giang chu miệng ra vẻ khó chịu:
- Xem Vương ca nói kìa, không có việc chẳng lẽ không mời anh ăn cơm được sao?
Vương Trạch Vinh cũng biết rất nhiều người nhìn chằm chằm vào mình. Một mình ngồi ăn với một cô gái, điều này khiến người ta thấy sẽ có bàn tán. Nhưng ngay lập tức Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến tình huống của mình, dù sao mình cũng chưa kết hôn mà, có bàn tán thì sao chứ.
- Vương ca, anh bây giờ là người trong mộng của các cô gái trong xã, gần đây có ai đến làm mai không?
Tiểu Giang đột nhiên nói.
- Nhìn cô kìa, ai thích tôi cơ chứ?
Vương Trạch Vinh hơi duy tâm mà nói.
- Anh không thể nói như vậy. Ngay cả em cũng thích anh mà.
Tiểu Giang ra vẻ nói đùa rồi nhìn Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nhìn Tiểu Giang, hắn rõ ràng có thể thấy tia tình ý trong mắt Tiểu Giang. Nhưng nghĩ đến Lữ Hàm Yên, hắn đành phải tránh ra mà nói:
- Bây giờ tôi vẫn còn trẻ, làm tốt chuyện trong xã rồi nói.