Quan Khí​

Chương 321 : Thân tín của Vương Trạch Vinh đều có thể tiến bộ

Ngày đăng: 20:12 18/04/20


Nghe thấy Long Băng Hương nói ở ngoài cửa có người tên là Tằng Lập Cương đến, trên mặt Vương Trạch Vinh hiện ra vẻ tươi tỉnh. Buổi sáng hôm nay, hắn đi kiểm tra ở phòng Tài chính, liền xem qua quan khí của các phó trưởng phòng một lần, liền thấy quan khí của Tằng Lập Cương có vẻ công bằng chính trực, và có thiên hướng nghiêng về phía mình. Sau khi Lưu Kiến đi rồi cần phải chọn người, thuận miệng liền hỏi Lưu Kiến, không ngờ tối nay Tằng Lập Cương đã tới.



- Mời ngồi.



Vương Trạch Vinh mỉm cười chỉ vào ghế sô pha.



Tằng Lập Cương ngồi xuống, nhìn Vương Trạch Vinh nói:



- Tôi cũng định tới chỗ Bí thư Vương báo cáo công tác, chỉ sợ ảnh hưởng giờ nghỉ của Bí thư Vương.



Tằng Lập Cương vừa vào đến cửa, Vương Trạch Vinh liền phát hiện ra, quan khí của hắn có biến hóa rất lớn so với lúc sáng, bây giờ cơ bản quan khí đã nghiêng hẳn về phía mình.



Nhìn thấy sự biến hóa này, một chút do dự ở Vương Trạch Vinh cũng đã tan biến. Xem ra Tằng Lập Cương đã có thể dùng được.



- Tằng Lập Cương, công việc của anh thì tôi đã biết. Đồng chí Lưu Kiến cũng đã nói với tôi không ít về tình hình của anh. Ở phòng Tài chính hi vọng sẽ có nhiều người miệt mài công tác như đồng chí.



- Bí thư Vương, Trưởng phòng Lưu đã giúp đỡ tôi rất nhiều, nhưng tôi cũng còn rất nhiều chỗ còn hạn chế, xin Bí thư Vương góp ý chỉ ra khuyết điểm của tôi.



Nhìn về phía Hoàng Thái Tiên, Vương Trạch Vinh cười nói:



- Cô là Hoàng Thái Tiên, làm việc ở phòng Dân chính.



Không ngờ là Vương Trạch Vinh còn biết cả mình, ngồi vào chỗ, Hoàng Thái Tiên cảm kích nói:



- Bí thư Vương biết tôi ư?



Vương Trạch Vinh mỉm cười gật đầu, quay lại phía Tằng Lập Cương nói:



- Anh có ý kiến gì về công tác ở phòng Tài chính?



Tằng Lập Cương vội nói:



- Trước hết là phải lắng nghe Đảng nói, làm tốt trách nhiệm của một công nhân viên chức. Tiếp theo là phải đảm bảo công tác Tài chính ổn định phát triển.



Bởi vì hắn vẫn chưa trở thành trưởng phòng, cũng không tiện nói nhiều.



Vương Trạch Vinh nghe Tằng Lập Cương bảy tỏ thái độ xong, cười nói:



- Có việc gì báo cáo trực tiếp tôi.



Không ngờ bộ máy Quán Hà mời dự họp hội nghị thường ủy, ngoài việc phân công công tác, còn là để tuyên bố phân công hai vị Phó chủ huyện ở Đại Phường. Theo lí thuyết hiện tại Quán Hà phải nghiên cứu rất nhiều tình hình, vậy mà Đỗ Thủ Như lại buông xuôi, chú trọng vào việc bổ nhiệm lãnh đạo ở huyện Đại Phường.



Việc này hoàn toàn lạ thường. Sau khi nghiên cứu công tác, Đỗ Thủ Như đột nhiên nói:



- Sau khi Điền Mông Lực xảy ra chuyện, huyện Đại Phường xem như xảy ra chuyện lớn. Vì thế cần nhanh chóng khôi phục lại vị trí công tác, một phần cũng là vì huyện Đại Phường là nơi Luân chuyển đất đai thí điểm, muốn công việc triển khai thuận lợi, chúng ta cần nhanh chóng bổ nhiệm tốt công tác cán bộ. Thông qua yêu cầu của huyện Đại Phường, hiện tại huyện Đại Phường đã báo cáo lên hai người được đề bạt lên làm Phó chủ tịch huyện, nhân tiện cuộc họp hôm nay, mọi người bàn rồi thống nhất.



Lời nói của Đỗ Thủ Như như đinh đóng cột, Trưởng ban tổ chức cán bộ Lý Thư Vũ cười nói:



- Ban tổ chức cán bộ nhận được kiến nghị từ huyện Đại Phường, có hai đồng chí được đề bạt làm hai Phó chủ tịch huyện, tuy nhiên việc này chúng tôi chưa kịp tiến hành khảo sát. Trong đó hai người được chọn là: Đồng chí Lưu Kiến hiện là trưởng phòng tài chính, và Tấn Tổ Nghĩa là bí thư thị trấn Vương Gia Bá, Chánh văn phòng tổ công tác Luân chuyển đất đai của huyện.



Nghe xong hai người trình bày, mọi người cảm thấy rất có ý tứ. Trong đó lời của Đỗ Thủ Như và Trưởng ban tổ chức cán bộ dường như không thống nhất.



Hai người trình bày đều có chút trái ngược. Tuy nhiên, có một chút xác định rõ: Đều là danh sách Huyện ủy Đại Phường báo tới, mà bí thư Huyện ủy Đại Phường chính là Vương Trạch Vinh, đây chính là người đang phát triển rất nhanh.



Mọi người đều biết chút ít về tình huống của Vương Trạch Vinh, không có ai là không biết hắn. Nhưng hiểu biết đến mức nào thì mỗi người lại khác nhau. Trong phòng này cũng có nhiều người không rõ lắm về Vương Trạch Vinh.



Đỗ Thủ Như có dáng dấp của một người ngồi nghe, chậm rãi nâng chén nước trà lên, dường như chén trà rất hấp dẫn.



Nghe Đỗ Thủ Như nói xong, Trương Tùng mở to mắt ra, không lẽ Vương Trạch Vinh dựa vào Đỗ Thủ Như?



Danh sách đúng là báo lên cho Đỗ Thủ Như, điều này nói lên rằng Vương Trạch Vinh cũng có khuynh hướng dựa vào Đỗ Thủ Như. Liếc mắt nhìn Đỗ Thủ Như một cái, thấy bộ dạng của Đỗ Thủ Như như vậy, trong lòng Trương Tùng lại khẽ động, chẳng lẽ hắn muốn dùng Vương Trạch Vinh thật sao?



Bộ máy vừa mới cải tổ, nên cũng không ai dễ dàng nói ra suy nghĩ của chính mình. Sau khi hai người nói xong, hội trường trở nên tĩnh lặng.
- Trạch Vinh, sửa lại con đường quả thật là rất đúng, xe vừa chạy nhanh, lại vững vàng. Chạy xe trên đường như vậy, đối với người ngồi trên xe cũng là cái thú.



- Trương ca! Anh không biết con đường này trước kia đâu, từ Quán Hà đến huyện Đại Phường phải mất mấy giờ đường núi đèo, đường vô cùng khó đi, ngồi trên xe khiếp đảm.



- Tiểu Lữ đã tới đây chưa?



Trương Tùng bắt đầu quan tâm đến tình hình gia đình Vương Trạch Vinh. Lời này cũng xoay chuyển quá nhanh, bắt đầu bằng việc hỏi chuyện Lữ Hàm Yên đến đây.



- Ha ha, mới tới một lần, cô ấy công tác bận rộn, ở vài ngày rồi cũng đi luôn.



- Công việc ở Ủy ban Kế hoạch và Phát triển cũng không nhẹ. Muốn cho hai người ở cùng một nơi cũng thật khó.



Nói mấy câu xã giao, hai người có vẻ gần gũi hơn một chút. Lời nói của Trương Tùng đã có hiệu quả.



- Khi nào thì định có con?



- Hiện giờ mỗi người một nơi, muốn cũng phải mất chừng hai năm nữa.



- Cậu cũng ba mươi tuổi rồi còn gì, phải có con để ông bà được bồng bế, nhờ ông bà chăm sóc. Công việc và gia đình phải song toàn.



Lời nói này thực sự giống lời của một người anh quan tâm người em.



- Trương ca nói đúng đấy.



Vương Trạch Vinh cũng không muốn nói chuyện này quá nhiều.



Đoàn xe chạy rất nhanh về phía huyện Đại Phường. Nếu người khác mà biết, ngồi trên xe Thị trưởng và Bí thư huyện ủy tán gẫu về nội dung này, coi chừng sẽ rất kinh ngạc.



- Chị nhà thì lúc nào chuyển về đây?



Vương Trạch Vinh cũng quan tâm hỏi han. Vương Trạch Vinh nghĩ Trương Tùng quan tâm đến gia đình mình nên hắn tiện miệng hỏi.



- Cô ấy là hiệu trưởng trường trung học, cô ấy rất yêu nghề, tạm thời chưa nghĩ đến việc chuyển tới đây. Dù sao thì muốn hay không thì cũng giống nhau.



Trong khi nói chuyện thì đoàn xe cũng đã tới nơi.



Từ trên xe xuống, một số nhân viên liên quan cũng đã sớm chờ ở đó. Thị trưởng đến là việc lớn, lãnh đạo huyện Đại Phường rất coi trọng, nhiều người cho rằng đây là một cơ hội.



Trương Tùng nghiêm túc bước đi trước tiến vào phòng họp.



Ngồi bên cạch Trương Tùng, Vương Trạch Vinh nói:



- Thị trưởng Trương lần này đến công tác ở huyện Đại Phường là tiến hành điều tra nghiên cứu. Đây là thể hiện sự tín nhiệm đối với huyện ủy huyện Đại Phường chúng ta. Hoan nghênh Thị trưởng đã đến…



Trương Tùng mỉm cuời nhìn về phía mọi người trong phòng họp. Hắn phát hiện một tình huống rất đặc biệt, trong khi Vương Trạch Vinh phát biểu, đại bộ phận thường ủy đều thể hiện thái độ rất nghiêm túc lắng nghe, lại còn lấy vở ra không ngừng ghi chép.



Thật lợi hại! Trương Tùng càng hiểu thêm một phần về Vương Trạch Vinh, điều này nói lên một điều, ở huyện Đại Phường, lời nói của Vương Trạch Vinh rất có trọng lượng.



Âm thầm nhìn Chủ tịch huyện Mao Hiếu Lễ, trong ý nghĩ của Trương Tùng thì Mao Hiếu Lễ lớn tuổi hơn Vương Trạch Vinh, chắc hẳn hắn sẽ không ủng hộ Vương Trạch Vinh. Nhưng kết quả cũng khiến hắn ngạc nhiên, thái độ của Mao Hiếu Lễ còn nghiêm túc hơn cả những người khác.



- Các đồng chí, lần này Tổ chức điều tôi đến làm Thị trưởng của thành phố Quán Hà, đây là Tổ chức muốn tôi tiến hành khảo sát lại toàn bộ các huyện của thành phố Quán Hà, mục đích là muốn thâm nhập thực tế, đi sâu vào nhận thức. Đại Phường là một huyện tiến hành thí điểm công tác Luân chuyển đất đai của quốc gia, nên trách nhiệm của mọi người là rất nặng nề. Kết quả của việc Luân chuyển đất đai có liên quan đến tỉnh Sơn Nam, cũng như liên quan đến các chính sách chế định của quốc gia. Đây cũng là một vinh dự lớn. Lần này đến huyện Đại Phường, mục đích chính cũng là muốn tìm hiểu một chút về tình hình đất đai, tùy vào tình hình cụ thể, tôi cũng muốn nhờ đồng chí Vương Trạch Vinh đưa tôi đi xem xung quanh một lượt.



Trương Tùng cũng không muốn nói ra dụng ý đó, sau khi tan họp mới gọi Vương Trạch Vinh đến nói:



- Trạch Vinh, sắp tới sẽ làm phiền cậu đưa tôi đi xung quanh một chút.



Vương Trạch Vinh cũng biết là mục đích của Trương Tùng muốn quan hệ thân thiết hơn với mình, liền cười nói:



- Thị trưởng nói như thế nào tôi sẽ làm như thế đó.



Trương Tùng cười cười, rất vừa lòng với câu nói của Vương Trạch Vinh, chỉ cần công phu một chút, hắn tin là Vương Trạch Vinh sẽ quyết định đứng về phía hắn.